
Giữa những dấu, những triện, những chữ Phạn, chữ Hán, những câu thần chú, Mật tông, những “Bách giải tiêu tai phù”, những tinh tú, những bát trận đồ, những bát quái, quẻ càn, có một điều mà bất cứ người dân nào cũng thấy: Đó là một hòn đá
Tháng 5 năm ngoái, khi cưỡng chế thu hồi và “tống giam” 2 hòn đá, chính quyền Chư Sê, Gia Lai giải thích vì đó là “khoáng sản”, là “quý”. Khoáng sản gì? Khoáng sản đá. Quý thế nào? Vì nó đẹp. Ối các quan chức, các giáo sư tiến sĩ sau đó đề nghị phải “kiểm định”, “xác định”, “phân tích” xem đó là hòn đá gì. Cái kết vụ này sau đó nhạt toẹt: Liên đoàn địa chất bản đồ Miền Nam sau quá trình kiểm định, xác định, phân tích, kết luận rằng đó là một loại đá “bán quý”, có đầy ở Chư Sê, chẳng có gì là độc đáo, và giá bán, chắc không cao hơn tiền xăng mà ô tô biển xanh mấy lần lượn vè vè chở đá đi giam.
Cứ ngỡ sự vô tri với một vật thể cũng vô tri sẽ chỉ là chuyện cá biệt. Ấy thế mà từ vài hôm nay, dư luận cả nước xôn xao trước một hòn đá lạ ở Đền Hùng với những lời lẽ hình dấu hỏi: Đó là một đạo bùa cát, cầu giải tai ương, thỉnh cầu phúc đức? Hay là một đạo bùa trấn yểm? Sự việc càng trở nên nghiêm trọng một cách hài hước khi Giám đốc BQL Khu di tích lịch sử Đền Hùng Phạm Xuân Các thật thà: “Nhiều người hỏi tôi về ý nghĩa của các dòng chữ trên hòn đá đó, nhưng thú thật là tôi không biết”.
Đền Hùng là nơi thờ cúng quốc tổ. Thiêng liêng đến mức Phú Thọ ra quy định: Dù chặt một cành cây cũng phải báo cáo Chủ tịch UBND tỉnh. Cây chết, đổ do nguyên nhân khách quan như mưa bão cũng không được cưa, chặt mà phải để chết mục. Bởi vậy, có thể thông cảm cho sự hoang mang của dư luận khi nhìn hòn đá loằng ngoằng vằn vện mà ngay ông Trưởng ban quản lý cũng chẳng biết nó là cái gì.
Đến hôm qua, khi người đặt đá, một cựu quan chức của ngành văn hóa Phú Thọ lên tiếng, người ta mới biết chuyện hòn đá bắt đầu từ chuyện… viên gạch. Cụ thể: năm 2009, người ta phát hiện một viên gạch lạ có in chữ Hán. Nhiều nhà văn hóa cho rằng có thể là bùa yểm trong đó. Để phá thế yểm, Ban quản lý đã phải mời các pháp sư, nhà khoa học, chuyên gia ngoại cảm “vào cuộc”. Có hẳn “hội thảo nhiều lần” được tổ chức, khẳng định viên gạch trên ghi “Đánh đổ đức sáng Vua Hùng” này có từ cuối thời Trần, do đạo sỹ của quân Nguyên Mông mang đến đặt. Và để phá thế yểm của các đạo sĩ “lạ”, pháp sư Việt Nam đã đặt hòn đá như một đạo bùa lành.
Nghe chuyện, cứ ngỡ như nghe chuyện Cao Biền.
Và đương nhiên, chuyện “tất-lẽ-dĩ-ngẫu”, như khẳng định của một vị Phó chủ tịch tỉnh là Phú Thọ “sẽ mời các nhà khoa học, chuyên gia đánh giá về việc đặt hòn đá tại khu du tích”. Cách hành xử y xì trường hợp Chư Sê. Nhưng rất lạ, bởi có một thực tế là giữa những dấu, những triện, dòng chữ Phạn, chữ Hán, những câu thần chú, Mật tông, những “Bách giải tiêu tai phù”, những tinh tú, những bát trận đồ, những bát quái, quẻ càn, có một điều mà bất cứ người dân nào cũng thấy: Đó là một hòn đá.
Ở một ngôi làng nhỏ thuộc Thị xã Hương Trà, Thừa Thiên Huế, từ hàng trăm năm nay, người dân vẫn thờ cúng một hòn đá trong những lời lẽ thì thào thành kính rằng nó đang to lên mỗi ngày, rằng từ thời…ông bành tổ, hòn đá chỉ bằng bình vôi, giờ thì…nặng cả tấn. Hòn đá giờ được mặc xiêm y, được gọi là “đá Mẹ”, được thêu dệt bằng những truyền thuyết nghe dựng tóc gáy. Chỉ có điều đó là hòn đá gì và tại sao lại gọi là Mẹ? Thì chịu.
Sao mà chuyện 3 hòn đá nó giống nhau đến thế.
Đào Tuấn
nguồn:http://daotuanddk.wordpress.com/2013/04/17/phu-thuy-ta-pha-the-yem-cua-dao-si-la/
======================================================================
Chú ý: Nhấn vào “nhận xét” ở cuối bài để xả stress
Sẽ xóa những comment nói tục
Thinhoi001
Giữa những dấu, những triện, những chữ Phạn, chữ Hán, những câu thần chú, Mật tông, những “Bách giải tiêu tai phù”, những tinh tú, những bát trận đồ, những bát quái, quẻ càn, có một điều mà bất cứ người dân nào cũng thấy: Đó là một hòn đá
Tháng 5 năm ngoái, khi cưỡng chế thu hồi và “tống giam” 2 hòn đá, chính quyền Chư Sê, Gia Lai giải thích vì đó là “khoáng sản”, là “quý”. Khoáng sản gì? Khoáng sản đá. Quý thế nào? Vì nó đẹp. Ối các quan chức, các giáo sư tiến sĩ sau đó đề nghị phải “kiểm định”, “xác định”, “phân tích” xem đó là hòn đá gì. Cái kết vụ này sau đó nhạt toẹt: Liên đoàn địa chất bản đồ Miền Nam sau quá trình kiểm định, xác định, phân tích, kết luận rằng đó là một loại đá “bán quý”, có đầy ở Chư Sê, chẳng có gì là độc đáo, và giá bán, chắc không cao hơn tiền xăng mà ô tô biển xanh mấy lần lượn vè vè chở đá đi giam.
Cứ ngỡ sự vô tri với một vật thể cũng vô tri sẽ chỉ là chuyện cá biệt. Ấy thế mà từ vài hôm nay, dư luận cả nước xôn xao trước một hòn đá lạ ở Đền Hùng với những lời lẽ hình dấu hỏi: Đó là một đạo bùa cát, cầu giải tai ương, thỉnh cầu phúc đức? Hay là một đạo bùa trấn yểm? Sự việc càng trở nên nghiêm trọng một cách hài hước khi Giám đốc BQL Khu di tích lịch sử Đền Hùng Phạm Xuân Các thật thà: “Nhiều người hỏi tôi về ý nghĩa của các dòng chữ trên hòn đá đó, nhưng thú thật là tôi không biết”.
Đền Hùng là nơi thờ cúng quốc tổ. Thiêng liêng đến mức Phú Thọ ra quy định: Dù chặt một cành cây cũng phải báo cáo Chủ tịch UBND tỉnh. Cây chết, đổ do nguyên nhân khách quan như mưa bão cũng không được cưa, chặt mà phải để chết mục. Bởi vậy, có thể thông cảm cho sự hoang mang của dư luận khi nhìn hòn đá loằng ngoằng vằn vện mà ngay ông Trưởng ban quản lý cũng chẳng biết nó là cái gì.
Đến hôm qua, khi người đặt đá, một cựu quan chức của ngành văn hóa Phú Thọ lên tiếng, người ta mới biết chuyện hòn đá bắt đầu từ chuyện… viên gạch. Cụ thể: năm 2009, người ta phát hiện một viên gạch lạ có in chữ Hán. Nhiều nhà văn hóa cho rằng có thể là bùa yểm trong đó. Để phá thế yểm, Ban quản lý đã phải mời các pháp sư, nhà khoa học, chuyên gia ngoại cảm “vào cuộc”. Có hẳn “hội thảo nhiều lần” được tổ chức, khẳng định viên gạch trên ghi “Đánh đổ đức sáng Vua Hùng” này có từ cuối thời Trần, do đạo sỹ của quân Nguyên Mông mang đến đặt. Và để phá thế yểm của các đạo sĩ “lạ”, pháp sư Việt Nam đã đặt hòn đá như một đạo bùa lành.
Nghe chuyện, cứ ngỡ như nghe chuyện Cao Biền.
Và đương nhiên, chuyện “tất-lẽ-dĩ-ngẫu”, như khẳng định của một vị Phó chủ tịch tỉnh là Phú Thọ “sẽ mời các nhà khoa học, chuyên gia đánh giá về việc đặt hòn đá tại khu du tích”. Cách hành xử y xì trường hợp Chư Sê. Nhưng rất lạ, bởi có một thực tế là giữa những dấu, những triện, dòng chữ Phạn, chữ Hán, những câu thần chú, Mật tông, những “Bách giải tiêu tai phù”, những tinh tú, những bát trận đồ, những bát quái, quẻ càn, có một điều mà bất cứ người dân nào cũng thấy: Đó là một hòn đá.
Ở một ngôi làng nhỏ thuộc Thị xã Hương Trà, Thừa Thiên Huế, từ hàng trăm năm nay, người dân vẫn thờ cúng một hòn đá trong những lời lẽ thì thào thành kính rằng nó đang to lên mỗi ngày, rằng từ thời…ông bành tổ, hòn đá chỉ bằng bình vôi, giờ thì…nặng cả tấn. Hòn đá giờ được mặc xiêm y, được gọi là “đá Mẹ”, được thêu dệt bằng những truyền thuyết nghe dựng tóc gáy. Chỉ có điều đó là hòn đá gì và tại sao lại gọi là Mẹ? Thì chịu.
Sao mà chuyện 3 hòn đá nó giống nhau đến thế.
Đào Tuấn
nguồn:http://daotuanddk.wordpress.com/2013/04/17/phu-thuy-ta-pha-the-yem-cua-dao-si-la/======================================================================
Chú ý: Nhấn vào “nhận xét” ở cuối bài để xả stress
Sẽ xóa những comment nói tục
Thinhoi001
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chú ý: Điền vào “nhận xét” ở cuối bài để xả stress
Sẽ xóa những comment không phù hợp
Thinhoi001