Trên báo chí nhà nước đưa tin:
“Một nhà
nghiên cứu Trung Quốc tuyên bố rằng, nước này không muốn kiểm soát toàn bộ Biển
Đông giàu tài nguyên và có vị trí chiến lược quan trọng mà chỉ muốn…80% vùng
biển. Giới
lãnh đạo Bắc Kinh giờ đây dường như “níu chặt” vào Biển Đông, coi đó là cách để
thể hiện với người dân trong nước rằng, Trung Quốc đã là một cường quốc khu
vực, có thể “chơi theo cách của mình”. Một số nhà phân tích thì tin rằng, các
hành động xăng xái gần đây của Trung Quốc ở Biển Đông nhằm làm chệch hướng sự
chú ý khỏi việc chuyển giao lãnh đạo cả một thập niên, cho phép chính phủ thể
hiện sức mạnh trong một giai đoạn nhạy cảm”…
……
“Trong cuộc họp tối 10/8 vừa qua, Trung Quốc kêu gọi các ngư
dân của họ có hành động thiết thực để bảo vệ và xây dựng "Tam Sa". Họ
tổ chức cuộc họp là để giáo dục lòng yêu nước, nâng cao hiểu biết luật pháp,
nghiêm túc thực hiện các quy định quản lý hàng hải (?) (!)”…
Tại cuộc họp, các ngư dân Trung Quốc tham dự cho biết, họ sẽ
tuân thủ những quy định đưa ra và cố gắng đóng góp sức lực để phát triển
"Tam Sa". Cuộc họp ghi nhận rằng, các ngư dân ở "Tam Sa"
đang đứng trước cơ hội và thách thức lớn, đồng thời cần nhanh chóng nắm bắt
thuận lợi cũng như chuẩn bị tốt đối phó với thách thức (?) (!).
Cộng đồng FB không tổ
chức cuộc họp như ngư dân Trung Quốc vì bị cấm. Đành share nhau những gì cần thiết để “nhanh chóng nắm
bắt thuận lợi cũng như chuẩn bị đối phó với những thách thức” cả từ chính quyền
lẫn mưu đồ xâm lược từ trung Quốc. Xin giới thiệu chùm thơ của Võ Trung Hiếu,
một người yêu thơ, làm thơ không tầm thường…
Các chú các cô quấn lên người lá cờ tổ quốc
Xuống đường đòi lại đất quê hương
Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam
Là máu thịt không thể nào chia cắt ...
Rồi ngày mai lớn khôn
Con sẽ biết xem bản đồ thế giới
Giữa biển Đông vời vợi
Con thử tìm xem Hoàng Sa - Trường Sa
Những hòn đảo nhỏ rất xa
Mà máu xương bao thế hệ ông cha
Đã đổ xuống để giang sơn này gấm vóc
Ở đâu đó trong những bài con học
Sẽ là Biển Đông" hay South China Sea"?
Những đêm giao thừa liệu trên ti-vi
Người ta có còn trực tiếp cầu truyền hình với những người lính Trường Sa hồn
hậu ?
Thế giới này chao đảo
Địa cầu quay trên chiếc trục già nua
Mạnh được , yếu thua
Chân lý ấy vẫn chẳng thay đổi bao nhiêu kể từ ngày con người biết tranh giành
miếng ăn trong những vòm hang tiền sử
"Nước Việt Nam ta lớn hay nhỏ?"
Cha còn nhớ người ta tranh luận trên diễn đàn ngày hôm qua
Mà hôm nay giọt nước mắt vỡ oà
Giọt nước mắt Việt Nam
mằn mặn...
Giọt nước mắt Việt Nam chát đắng
Giọt nước mắt đau đáu nỗi buồn từ mấy nghìn năm ...
Cha nghe từ xa xăm
Tiếng reo hò của những đoàn quân xăm lên tay hai chữ kiêu hùng "Sát
Thát"
Tiếng sóng gầm kiêu hãnh Bạch Đằng Giang
Cha ông từng viết những trang hùng sử vẻ vang
Bằng máu xương và những giọt mồ hôi nhọc nhằn quả cảm ...
Cha yêu con nhiều lắm
Nhiều như cha yêu mảnh đất quê hương
Muối mặn gừng cay, cau trầu vấn vương
Cánh cò lả vượt ruộng băng đồng lạc vào ca dao, cổ tích
Quê hương là máu thịt
Con sẽ hiểu thêm nhiều những lúc đi xa
Giữa Paris, London thèm một miếng dưa cà
Quê hương đó, khó quên mà giản dị ...
Rồi con lớn và biết nghĩ
Hãy nghĩ bằng tim, bằng óc quê hương
Cha ước mong
Con không phải xuống đường
Đòi lại quê hương vào một ngày Chủ Nhật ...
17-12-2007
THẾ SỰ
Tôi nhắc đến chính trị
Đồng nghiệp tán theo vài câu rồi lảng sang chuyện khác
Nhầm chỗ rồi tôi ạ
Có người ví chính trị là con đĩ
Mà chuyện ấy ai đem vào office bao giờ
Không cẩn thận có ngày vạ miệng
Tôi nhắc đến biển Đông
Bạn tôi nghệch mặt khi nghe về Gạc Ma
Bạn tôi ngẩn ngơ khi nghe về hải chiến Hoàng Sa năm 1974
Bao nhiêu con người ngã xuống giữa trùng vây
Sách giáo khoa không nhắc
Đài báo hiếm thấy đưa tin
Nhưng lịch sử sống mãi vì viết bằng máu xương
Lẽ nào sách không nói, đài báo không đưa
Thì chúng ta có quyền thờ ơ không biết?
Tôi kể em tôi nghe về nước Việt
Từng có hoàng đế Quang Trung
Chiến tích một thuở lẫy lừng
Đánh trăm trận là trăm trận thắng
Cho dù kẻ địch là phương Nam hay phương Bắc
Đánh thắng trận rồi bàn ngay chuyện ngoại giao
Thế nước vận nước có lúc thấp cao
Nhưng lãnh thổ thiêng liêng
Quyết không để ngoại bang lớn nhỏ nào xâm phạm ...
Bạn tôi nghe và lặng im
Em tôi xem chừng cũng se se đồng cảm
Đồng nghiệp tôi nghe xong nhìn xa xăm lãnh đạm
Đủ cho tôi cảm nhận nỗi buồn ...
Thời buổi này nhìn có vẻ bình yên
Nếu chúng ta đừng đọc báo, nghe đài và đừng quan tâm thời sự
Nếu chúng ta chỉ chăm chú mưu sinh, nhà-xe-áo-quần, cơm ngày ba bữa
Và dõi mắt theo những gameshow tivi vui vẻ suốt tuần
Nếu chúng ta cầm chứng minh nhân dân
Mà ngờ ngợ chuyện mình còn tổ quốc
Mà ngờ ngợ chuyện cha ông ngày trước
Mà ngờ ngợ có một dòng máu Việt
Đang chảy trong tim từ thuở các vua Hùng ...
Tôi nhìn thấy những đám đông
Lặng im chìm giữa sắc-không sự đời
Tôi nhìn thấy những con người
Cũng hít thở, cũng nói cười, cũng như ...
Giá gì biển cũng vô tư
Và đừng có sóng dữ từ phía xa ...
27.7.2012
Đồng nghiệp tán theo vài câu rồi lảng sang chuyện khác
Nhầm chỗ rồi tôi ạ
Có người ví chính trị là con đĩ
Mà chuyện ấy ai đem vào office bao giờ
Không cẩn thận có ngày vạ miệng
Tôi nhắc đến biển Đông
Bạn tôi nghệch mặt khi nghe về Gạc Ma
Bạn tôi ngẩn ngơ khi nghe về hải chiến Hoàng Sa năm 1974
Bao nhiêu con người ngã xuống giữa trùng vây
Sách giáo khoa không nhắc
Đài báo hiếm thấy đưa tin
Nhưng lịch sử sống mãi vì viết bằng máu xương
Lẽ nào sách không nói, đài báo không đưa
Thì chúng ta có quyền thờ ơ không biết?
Tôi kể em tôi nghe về nước Việt
Từng có hoàng đế Quang Trung
Chiến tích một thuở lẫy lừng
Đánh trăm trận là trăm trận thắng
Cho dù kẻ địch là phương Nam hay phương Bắc
Đánh thắng trận rồi bàn ngay chuyện ngoại giao
Thế nước vận nước có lúc thấp cao
Nhưng lãnh thổ thiêng liêng
Quyết không để ngoại bang lớn nhỏ nào xâm phạm ...
Bạn tôi nghe và lặng im
Em tôi xem chừng cũng se se đồng cảm
Đồng nghiệp tôi nghe xong nhìn xa xăm lãnh đạm
Đủ cho tôi cảm nhận nỗi buồn ...
Thời buổi này nhìn có vẻ bình yên
Nếu chúng ta đừng đọc báo, nghe đài và đừng quan tâm thời sự
Nếu chúng ta chỉ chăm chú mưu sinh, nhà-xe-áo-quần, cơm ngày ba bữa
Và dõi mắt theo những gameshow tivi vui vẻ suốt tuần
Nếu chúng ta cầm chứng minh nhân dân
Mà ngờ ngợ chuyện mình còn tổ quốc
Mà ngờ ngợ chuyện cha ông ngày trước
Mà ngờ ngợ có một dòng máu Việt
Đang chảy trong tim từ thuở các vua Hùng ...
Tôi nhìn thấy những đám đông
Lặng im chìm giữa sắc-không sự đời
Tôi nhìn thấy những con người
Cũng hít thở, cũng nói cười, cũng như ...
Giá gì biển cũng vô tư
Và đừng có sóng dữ từ phía xa ...
27.7.2012
Bạn có nghe gì không?
Anh có biết gì không?
Em có thấy gì không?
Buổi trưa nắng tháng Tám giữa Sài Gòn
Tôi đọc tin và cố nuốt vội bữa trưa
Chợt nhìn thấy cả ngàn con tàu trồi lên từ miệng chén
Thấy trong phòng làm việc
Trên chiếc sofa tôi hay ngả lưng chợp mắt
Đâu đâu cũng lừng lững những con tàu
Đâm toạc giấc mơ trưa tê dại nỗi đau ...
Rồi sẽ về đâu nhỉ?
Những ngư dân tôi đang vật lộn mỗi ngày cùng sóng dữ
Những vạn chài tôi bữa đói bữa no
Những chiếc thuyền gỗ chênh vênh - nhỏ bé - vật vờ
Không đủ sức để chọi cùng giông bão ...
Rồi sẽ về đâu nhỉ ...
Những hòn đảo quê hương
Và những tấm bản đồ ?
Rồi sẽ về đâu nhỉ
Những khát vọng bao đời về độc lập - tự do?
Hôm nay là chín ngàn con tàu
Thế còn có ai biết chuyện hôm sau?
Là biển hay là đất?
Là núi hay là rừng?
Là còn hay sẽ mất?
Tôi chợt quá buồn
Thấy bạn tôi, anh tôi, em tôi đang từng phút từng giây dùng bầu nhiệt huyết
Ngược dòng lịch sử
Đập vỡ thời gian
Xé toạc không gian
Cùng khát khao đi kiếm tìm sự thật
Làm bằng chứng xác tín cho quê hương
Giữa thế giới nghiêng ngả, đảo điên
Vắng bóng một quan toà
1.8.2012
Gặp người
chửi nhau một lần va quệt
Gặp người sừng sộ chỉ vì ánh mắt
Tôi đi vào nhà
Gặp những bàn ghế chẳng mấy ai ngồi
Gặp những bữa cơm nuốt cho qua bữa
Gặp những cặp mắt nhìn nhau nghi ngờ
Gặp những câu nói nửa vời lập lờ
Gặp những đôi tay buông thõng thờ ơ
Tôi đi lên mạng
Gặp lũ trẻ con tiệc tùng hẹn hò
Gặp những con cáo chơi trò giả vờ
Gặp kẻ hám danh, gặp người thích đùa
Gặp kẻ phố thị chê người quê mùa
Gặp những người già buồn chuyện thế sự
Gặp bao kẻ sỹ đau đáu ngồi chờ
Gặp thi nhân trút đắng cay vào thơ
Tôi đi ra biển
Gặp những làng chài đìu hiu lam lũ
Gặp những mành lưới rách vá loang lổ
Gặp những con thuyền chỏng chơ đáy gỗ
Gặp những quầng mắt mong người thương về
Gặp những ánh sao ngoài khơi lấp lánh
Gặp tiếng sóng dữ ở ngoài xa kia ...
Tôi đi qua tôi
Chỉ gặp nói cười, đâu rồi hồn vía ?
Tôi vẫn đang tỉnh hay đang nằm mơ
Mà sao có lắm điều không rõ nghĩa ?
Tôi ngồi tự hỏi
Ai đã làm gì những người quanh tôi
Mà họ ích kỷ, xu thời, vô cảm ?
Ai đã làm gì những người đương thời
Mà họ chỉ nói những điều u ám ?
Tôi nhắm mắt thấy mình đang mộng du
Mang bao câu hỏi thả vào tiềm thức
Ngoài kia bãi biển có con dã tràng
Xe câu trả lời mấy ai hiểu được ...
22.7.2012
Gặp người sừng sộ chỉ vì ánh mắt
Tôi đi vào nhà
Gặp những bàn ghế chẳng mấy ai ngồi
Gặp những bữa cơm nuốt cho qua bữa
Gặp những cặp mắt nhìn nhau nghi ngờ
Gặp những câu nói nửa vời lập lờ
Gặp những đôi tay buông thõng thờ ơ
Tôi đi lên mạng
Gặp lũ trẻ con tiệc tùng hẹn hò
Gặp những con cáo chơi trò giả vờ
Gặp kẻ hám danh, gặp người thích đùa
Gặp kẻ phố thị chê người quê mùa
Gặp những người già buồn chuyện thế sự
Gặp bao kẻ sỹ đau đáu ngồi chờ
Gặp thi nhân trút đắng cay vào thơ
Tôi đi ra biển
Gặp những làng chài đìu hiu lam lũ
Gặp những mành lưới rách vá loang lổ
Gặp những con thuyền chỏng chơ đáy gỗ
Gặp những quầng mắt mong người thương về
Gặp những ánh sao ngoài khơi lấp lánh
Gặp tiếng sóng dữ ở ngoài xa kia ...
Tôi đi qua tôi
Chỉ gặp nói cười, đâu rồi hồn vía ?
Tôi vẫn đang tỉnh hay đang nằm mơ
Mà sao có lắm điều không rõ nghĩa ?
Tôi ngồi tự hỏi
Ai đã làm gì những người quanh tôi
Mà họ ích kỷ, xu thời, vô cảm ?
Ai đã làm gì những người đương thời
Mà họ chỉ nói những điều u ám ?
Tôi nhắm mắt thấy mình đang mộng du
Mang bao câu hỏi thả vào tiềm thức
Ngoài kia bãi biển có con dã tràng
Xe câu trả lời mấy ai hiểu được ...
22.7.2012
XIN LỖI
Có người quan tâm và hỏi
Sao anh không viết thơ tình ?
Sao anh không viết thơ tình ?
Sao không
viết về cuộc sống
Hoa thơm, mật ngọt, rượu cay ?
Lẽ nào bạn lại chẳng hay
Tôi làm thơ tình đấy chứ
Có điều tôi đang vinh dự
Được yêu đất nước của mình ...
Có lẽ ai đó cũng cần những câu thơ xinh xinh
Những câu thơ nhẹ nhàng như mây gió
Ca ngợi một tình yêu, một khung trời mộng mơ nào đó
Hay tụng niệm một tín điều, một triết lý, một đức tin
Tôi mất ngủ nhiều đêm để hiểu được mình
Nghe tim thì thào
Nghe biển cồn lên và sóng thét gào
Nghe tiếng đảo xa vẫy gọi nôn nao
Nghe giai điệu cuộc sống quanh tôi nặng nề, mệt nhọc
Những âm vực khi trầm mặc, lúc chói chang, nhưng chênh vênh như chưa thế bao giờ ...
Tôi luôn ước mơ
Hễ làm thơ là ngọt ngào như kẹo
Hễ làm thơ là mềm mượt như nhung
Hễ làm thơ thì như là cổ tích
Lãng mạn, vui tươi - lũ trẻ nít hân hoan ngồi đọc ngoài đường ...
Nhưng thứ lỗi cho tôi
Khi thế giới rồ dại, điên khùng
Cái thiện phải bó tay ngồi nhìn cái ác
Ngày qua ngày trong vẫy vùng ngột ngạt
Đêm mê sảng dật dờ
Niềm tin cạn đáy lòng trơ
Tôi xin lỗi
Xin lỗi những mộng mơ
Những hoa lá cỏ cây núi non mây nước
Xin lỗi những áo dài tha thướt
Xin lỗi những mười ba tương tư, mười sáu mắt nai
Xin lỗi những chuyện tình xuyên modem mang hương vị wi-fi
Xin lỗi những yêu đương hẹn hò, vơ vẩn gái trai
Tôi xin lỗi - tôi không còn hứng thú ...
Đất nước đang trải qua những đêm có biết bao người không ngủ
Những ngày có hàng triệu nỗi buồn
Những tháng nặng ưu tư
Những dòng tin đọc để thẫn thờ
Những trang báo khó tin mà có thật
Những status nọ kia nói những chuyện không đùa
Tôi là ai ?
Tôi vốn chẳng là ai
Tôi chỉ là đứa trẻ Việt nằm mơ
Thấy giữa lòng mình
Con thác nhỏ
Đang hoà cùng sông suối ...
18.8.2012
Hoa thơm, mật ngọt, rượu cay ?
Lẽ nào bạn lại chẳng hay
Tôi làm thơ tình đấy chứ
Có điều tôi đang vinh dự
Được yêu đất nước của mình ...
Có lẽ ai đó cũng cần những câu thơ xinh xinh
Những câu thơ nhẹ nhàng như mây gió
Ca ngợi một tình yêu, một khung trời mộng mơ nào đó
Hay tụng niệm một tín điều, một triết lý, một đức tin
Tôi mất ngủ nhiều đêm để hiểu được mình
Nghe tim thì thào
Nghe biển cồn lên và sóng thét gào
Nghe tiếng đảo xa vẫy gọi nôn nao
Nghe giai điệu cuộc sống quanh tôi nặng nề, mệt nhọc
Những âm vực khi trầm mặc, lúc chói chang, nhưng chênh vênh như chưa thế bao giờ ...
Tôi luôn ước mơ
Hễ làm thơ là ngọt ngào như kẹo
Hễ làm thơ là mềm mượt như nhung
Hễ làm thơ thì như là cổ tích
Lãng mạn, vui tươi - lũ trẻ nít hân hoan ngồi đọc ngoài đường ...
Nhưng thứ lỗi cho tôi
Khi thế giới rồ dại, điên khùng
Cái thiện phải bó tay ngồi nhìn cái ác
Ngày qua ngày trong vẫy vùng ngột ngạt
Đêm mê sảng dật dờ
Niềm tin cạn đáy lòng trơ
Tôi xin lỗi
Xin lỗi những mộng mơ
Những hoa lá cỏ cây núi non mây nước
Xin lỗi những áo dài tha thướt
Xin lỗi những mười ba tương tư, mười sáu mắt nai
Xin lỗi những chuyện tình xuyên modem mang hương vị wi-fi
Xin lỗi những yêu đương hẹn hò, vơ vẩn gái trai
Tôi xin lỗi - tôi không còn hứng thú ...
Đất nước đang trải qua những đêm có biết bao người không ngủ
Những ngày có hàng triệu nỗi buồn
Những tháng nặng ưu tư
Những dòng tin đọc để thẫn thờ
Những trang báo khó tin mà có thật
Những status nọ kia nói những chuyện không đùa
Tôi là ai ?
Tôi vốn chẳng là ai
Tôi chỉ là đứa trẻ Việt nằm mơ
Thấy giữa lòng mình
Con thác nhỏ
Đang hoà cùng sông suối ...
18.8.2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chú ý: Điền vào “nhận xét” ở cuối bài để xả stress
Sẽ xóa những comment không phù hợp
Thinhoi001