Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2013

Cuộc so găng lịch sử - Trận chiến của ông CẢ, ông BA (1 - 2)

Cuộc so găng lịch sử - Trận chiến của ông CẢ, ông BA - phần 1 

Nhiếp Vĩnh Trang
30.06.2013
I- Trận chiến của ông CẢ, ông BA


Tàu cá Việt Nam bị tầu Trung Cộng bắn phá

Trên sàn đấu chính trường Việt Nam vừa diễn ra trận so găng có thể xem là “Vô tiền khoáng hậu” giữa hai Võ Sĩ – ông Cả và ông Ba – gọi tắt là Võ Sĩ Y (VSY) và Võ Sĩ X (VSX).

Trận đấu mới diễn ra được 3 hiệp :

Hiệp 1:
VSY đã dùng quyền lực “Tối thượng” của mình, liên minh với người có quyền lực “đứng thứ 2" (họp Hội nghi cấp cao (…) nhằm kết tội, kỷ luật VSX do nắm quyền điều hành, để kinh tế đất nước lụn bại, tham nhũng phát triển, thiệt hại công qũy hơn chục tỉ, làm thất thoát hàng chục tỉ USD khác…
Do chủ quan, không đánh gia đúng thực lực của VSX, cộng với hành động nửa vời…kết quả liên minh của VSY đã thất bại: Không làm gì được đối thủ. VSX an toàn rời sàn đấu !…
Hiệp 2:
Lại vẫn do chủ quan, cứ tưởng mình đưa ra ý kiến, tất cả sẽ phải răm rắp làm theo (Truyền thống thì đúng như vậy), thế nhưng kì này thì khác: Trước khi có các cuộc bỏ phiếu, VSY quyết định chọn 2 người của phe mình, đảm nhiệm 2 chức vụ đứng đầu 2 cơ quan mới “tái cấu trúc” nhằm tăng cường uy thế để kiềm chế , tiếp tục tấn công đối thủ trên bình diện chống tham nhũng. Muốn thực hiện mục đích này cần phải đưa 2 nhân vật của mình vào cơ quan quyền lực tối cao. Ý đồ, kế hoạch quá lộ liễu khiến đối thủ đề phòng, có thời gian, điều kiện ứng chiến…VSY lại tiến hành triệu tập các hội nghi bầu bổ xung 2 đại biểu mà ông đã lựa chon. Kết quả lần này lại thất bại: 2 người kia –”trượt vỏ chuối”, ngược lại, 2 người của phe VSX trúng cử ! Sự thất bại của VSY đã kéo theo những hệ lụy: Người đứng đầu tổ chức có- “quyền tối thượng” – lại không kiểm soát được tổ chức và cán bộ dưới quyền mình khiến chủ trương ông đưa ra đều bị đa số trong tổ chức thẳng tay bác bỏ, phủ nhận. Chống tham nhũng – việc làm sẽ mang lại cho VSY uy tín để thực hiên những chủ trương, kế hoạch chiến lược tiếp theo nhằm củng cố địa vị – sẽ không thực hiện được!…
Hiệp 3:
Sau khi thoát hiểm, VSX tiến hành “phản kích chiến thuật”:
Đầu tiên là vô hiệu hóa quyền lực, làm mất uy tín con bài “chủ đạo, trực tiếp chống tham nhũng” của VSY bằng chiêu đánh phủ đầu: Moi ra, quy trách nhiệm – (để cho thuộc cấp) “làm thất thoát hơn 3000 tỉ VNĐ – (hơn 150 triệu USD) khi Tân TBNCTW còn là Bí thư Thành ủy thành phố lớn, đứng hàng thứ 3 của đất nước. Việc làm này của VSX như thanh gươm treo trên đầu "tướng chống tham nhũng", ẩn chứa lời răn đe đanh thép: Hãy coi chừng, số phận anh đang nằm trong tay tôi!
Đòn đánh khá hiệu qủa: Trưởng Ban “xếp vũ khí". Những tuyên bố hùng hồn, ồn ào đại loại – "Bắt, hốt… không nói nhiều…" tan nhanh như gió thoảng và sau gần 1 năm nhậm chức, BNCTWvẫn nằm im trong khi các móc xích của các nhóm lợi ích vẫn gắn kết với nhau, bền chặt như keo sơn, các hậu qủa của tham nhũng vẫn tồn tại, không được giải quyết… Các BNC địa phương với đầy đủ ban bệ, nhân viên, cấp tốc được thành lập. Trong tình thế này chắc cũng chỉ để làm cảnh !
Đòn thứ hai đánh trực diện vào VSY: Ngày 10.4.2013, trên trang blog CẦU NHẬT TÂN đưa một bài có tựa đề khá ấn tượng: “Tham nhũng nghìn tỉ thời ông Trọng (BT Thành Uỷ Hà Nội) được lôi ra phục vụ Hội nghị Trung ương 7?". Bài viết đề cập đến trách nhiệm của nguyên Bí Thư thành ủy TP Hà Nội cùng ê kíp “toa rập nhau giúp doanh nghiệp trốn thuế làm thất thoát hơn 3000 tỉ VNĐ để ăn hối lộ các biệt thự Triệu Đô"… Đây là lời khai chiến :
“Anh chơi tôi thì tôi cũng sẽ chơi lại anh" – như lời câu ca dao trong dân gian :
"Chân mình thì cứt rê rê
Lại đi đốt đuốc soi lê chân người"

Cú đánh (…) vừa đe dọa trực tiếp, vừa hạ uy thế làm mất uy tín, đi đến vô hiệu hóa vai trò’’quyền lực tối thượng’’ của đối thủ…
Cùng lúc đó, trên hai trang mạng Tư sang nham hiểm (…) và TIN TỨC HÀNG NGÀY của Hai Hoang Van, đăng tải hàng chục bài viết có nội dung "moi móc… bới xấu, lên án…" Chủ tịch nước Trương Tấn Sang cùng gia đình. “Nhân vật quyền lực thứ hai” - liên minh của VSY bị "đánh tới tấp", không kịp chống trả, chỉ còn biết im lặng…
Kết qủa, trên sàn đấu: Võ Sĩ X đã ghi điểm – Thắng liên tục, còn Võ Sĩ Y thất bại thảm hại.


Cháu đang bừa ruộng này là dân Nghệ Tĩnh

Đất nước đang trong cơn "sơn hà nguy biến": Biển đảo của tổ quốc vẫn đang bị đe dọa trắng trợn, nghiêm trọng. Ngư dân bị bức ép, xua đuổi, bị hành hung ngay trên vùng biển của tổ quốc mình mà chẳng được bảo vệ. Nền kinh tế của đất nước lụn bại, hơn trăm tỉ USD (Hơn 200 triệu tỉ VNĐ) có cơ bị mất do nợ xấu, khó đòi…Hậu quả trực tiếp là: Mức sống của toàn xã hội đi xuống nhanh, đời sống của nhân dân vô cùng khó khăn, khổ cực, đơn khiếu kiện nạn cướp đất của nông dân chất cao “như núi” mà không được giải quyết. Sự bất bình của nhân dân cứ ngày một tăng, các cuộc phản kháng cứ âm ỉ, đã bùng phát ở nơi này nơi kia…
Sàn đấu chính trị vẫn diễn ra các trận so găng ở các cấp độ, bởi: Hai Võ Sĩ – X và Y tuy sức chênh lệch đã rõ, nhung thắng thua vẫn chưa ngã ngũ. “Trắng bụng – Lấm lưng” của một trong hai (hay cả hai) – vẫn chưa xẩy ra. Vẫn chưa thể biết “Miu nao cắn Mỉu nào” !
Nhưng điều này thì đã rõ: Người thất bại thực sự là Đất nước – Dân tộc Việt Nam!
(Còn tiếp vào thứ Sáu tuần sau).
Diên Vỹ gửi hôm Thứ Hai, 01/07/2013          
nguồn:http://danluan.org/tin-tuc/20130630/cuoc-so-gang-lich-su-tran-chien-cua-ong-ca-ong-ba
======================================================================
Cuộc so găng lịch sử - Trận chiến của ông CẢ, ông BA - phần 2

Nhiếp Vĩnh Trang
05.07.2013
II- Tổng Trọng với những trận chiến thất bại.
Trận “so găng” giữa TBT và TT mới diễn ra ba hiệp nhưng ưu thế đã ngả về phía TT. Chủ trương, kế hoạch mà TBT vạch ra nhằm “phế truất TT’’, để bảo vệ chiếc ghế hiện tại và tương lai, cứu vãn “uy tín cho đảng” bước đầu đã thất bại. Trong khi dư luận xã hội, đảng trông chờ, TBT thực hiện thành công 2 mục tiêu quan trọng: “chỉnh đốn đảng và chống tham nhũng” thì, chỉ mới triển ở các hội nghị cơ quan quyền lực cao nhất nhằm hợp thức hóa chủ trương đã bị số đông UVTW bác bỏ.
Vậy, nguyên nhân nào dẫn tới kết cục này?
Để có câu trả lời, hãy cùng nhau tìm hiểu về con người, khả năng của ông TBT.
Qua Từ điển Wikipedia, biết được bước đường trưởng thành của TBT bắt đầu chàng sinh viên khoa Văn trường ĐHTH Hà Nội. Sau khi tốt nghiệp (1967), ông kinh qua nhiều công việc thuần túy ở lĩnh vực lí luận học thuyết Mác – Lê nin. Quá trình hoạt động này chỉ thể hiện quan điểm chính trị qua hệ thống truyền thông (báo nói, báo viết, xuất bản). Trong khi đó Đảng CS đang mất chỗ dựa lí thuyết vì hệ thống XHCN Đông Âu đứng đầu là Liên Xô – sụp đổ. Vừa lúc trên chính trường VN lại “xuất hiện” một lí luận gia kiên trì học thuyết Mác – Lê. Các bài viết của ông chỉ có giá trị như một món ăn tinh thần của người “đầu bếp lành nghề’’, nhưng ngay lập tức được nhóm lãnh đạo chóp bu CS xứ sở “bập” , rồi đồng giọng khen ngon…
Thế là từ một lí luận gia cạo bàn giấy, được chọn đặt vào chiếc ghế quyền lực cao nhất – Tổng Bí thư đảng nhằm duy trì đường lối Mác xít cổ lỗ trên đầu, trên cổ đồng chí và toàn thể dân VN.
Khi đã yên vị, để mục đích được thực hiện triệt để, ông cho giám sát chặt chẽ các động thái phản ứng của xã hội. Bất cứ ai, dù già trẻ, lớn bé, cán bộ, đảng viên, hay dân thường, mà “phản biện’’ hay chỉ là nói năng đi ra ngoài khuôn mẫu mà đảng của ông đặt ra, đều bị bộ máy cai trị đảng quyền của ông trừng phạt dưới các hình thức phê phán, o bế, thải hồi, bỏ tù… Về mặt này, so với các TBT tiền nhiệm, có thể khẳng định: Chưa ai “làm được như ông’’…
Nếu TBT chỉ coi trọng lí luân, thì trên lĩnh vực kinh tế, dường như ông không biết gì, ông lại buông lỏng, coi nhẹ thậm chí lơ là, phó mặc cho ông TT muốn làm gì thì làm. Hậu qủa tai hại không thể tránh khỏi: Nền kinh tế của đất nước phải gánh chịu tai họa, ảnh hưởng trực tiếp tới đời sống của nhân dân, sự phát triển của đất nước. Ông TBT quên nguyên lí rất quan trọng của CN Mác – Lê, là: Kinh tế là chính trị thể hiện dưới hình thức khác!
Khi tình hình trở nên quá nguy ngập, đe dọa đến sự tồn vong của đảng, TBT mới giật mình… Nhưng với tư duy của người chỉ biết lí luân thuần túy, không có kiến thức, kinh nghiệm điều hành bộ máy quản lí…và cái chính là “không có ê kíp giúp việc hữu hiệu, năng động, bản lĩnh…’’, dù mang các hàm Giáo sư, Tiến sĩ, Nhà chính khách số 1 của chính trường VN mang danh là Tổng, ông vẫn không làm sao đấu lại được viên “dũng tướng’’ văn hóa tiểu học, nhưng lại học được khá nhiều bài học kinh nghiệm, tích lũy được nhiều “chiêu thức, ngón nghề’’ để chèo chống bảo vệ chiếc ghế quyền lực, quyền lợi của mình, từng bước đi lên gặt hái thành công.
Hệ thống lí luận được thiết lập trong nước, vẫn chưa thỏa mãn, ông Tổng còn muốn truyền bá quan điểm của mình ra các nước còn chế độ cộng sản. Cu ba (một trong 4 nước cộng sản còn tồn tại trên thế giới…) mời ông đến thăm, tranh thủ đứng trên diễn đàn cao nhất của họ rao giảng, “dậy bảo’’ cổ vũ họ theo gương ông kiên trì đường lối XHCN… Hành động của ông khiến giới lãnh đạo một nước ở Nam Mỹ giật mình, đành thất lễ, đột ngột “khước từ’’ chuyến thăm của người đứng đầu đảng và nhà nước VN, dù họ đã mời, chuẩn bị đón tiếp. TBT cùng bầu đoàn thê tử lụt cụt trở về không kèn không trống ! Sự kiện làm mất thể diện quốc gia như vậy đã lâu nay chưa từng xẩy ra đối với nước VN.
Chưa hết: Mới gần đây nhất, khi đến tỉnh Vĩnh Phúc, trên diễn đàn do ông thuyết giảng, có cả nghìn cán bộ, đảng viên dự. Ông lớn tiếng “mạt sát’’ đảng viên, cán bộ và nhân dân “suy thoái… “tự diễn biến…’’ chỉ vì họ thành tâm góp ý sửa đổi hiến pháp do thuộc cấp của ông kêu gọi, phát động. Phát biểu của TBT gây chấn động dư luận, cán bộ, đảng viên, nhân dân phản ứng, phẫn uất.
Bây giờ, qua 3 hiệp đấu vừa diễn ra, mọi người tự hỏi: Làm sao TBT có thể đấu lại TT? Thông lệ, TBT là người có quyền lực cao nhất. Đến giờ, trên thực tế, TBT đã mất uy tín đối với nhân dân cả nước, đang mất dần quyền lực trước đối thủ.
Bước đường trước mắt của TBT rất cam go. Có thể đi đến nhận định: Bất cứ điều gì ông đề xuất, bất cứ người nào ông chọn hoặc liên minh cũng sẽ bị đối thủ vô hiệu hóa hoặc “tiêu diệt’’ ! Việc ông dự kiến chọn ứng cử viên kế nhiêm – P.Q.N – cũng sẽ không thành hiện thưc… Đối thủ sẽ bằng mọi cách loại bỏ “mầm mống ông gieo’’, sẽ thay bằng một người khác của phe họ ! Bởi thực chất : P.Q.N chỉ là cấp dưới, đồ đệ. Thầy còn không làm nổi thì trò làm sao cáng đáng được ! Bài học từ các cuộc bầu bán vừa qua đủ chứng minh cho nhận định này !
Vả lại, Tham nhũng mà TBT muốn chống là việc làm không tưởng: Tham nhũng chỉ xẩy ra trong chế độ độc đảng, toàn trị “vừa đá bóng vừa thổi còi’’.
Không có một cơ chế giám sát độc lập, không có thiết chế Tam quyền phân lập, đất nước không có nền dân chủ thực sự “Của Dân, Do Dân, Vì dân” – Một nền chính trị Độc tài, độc đảng thì chẳng bao giờ chống được tham nhũng, ngược lại càng “chống”, tham nhũng lại càng nhiều, càng phát triển mạnh hơn !
Hai thí dụ lớn nhất đã xẩy ra, chứng minh: Khu vực kinh doanh, sản xuất công thương nghiệp (các Tập đoàn, các công ty…) làm mất, thất thoát hàng chục tỉ USD, gần trăm tỉ USD khác cũng có cơ mất vì tai họa “Nợ xấu, Nợ khó đòi”.
Còn trong quản lí đất đai, tham nhũng, tham ô không thua kém. Những cán bộ Địa phương, Trung ương lợi dụng kẽ hở của Luật Đất đai nên mặc sức hoành hành tham nhũng. Họ dựa vào chủ trương chính sách do đảng quy định, ghi trong Hiến Pháp mà ông TBT là người đứng đầu quyết định: Đất đai là sở hữu toàn dân – do chính quyền – nhà nước đại diện! Trong cái “Chính quyền đại diện” kia có nhiều quan tham chủ chốt khu trú!


*

Trên các lĩnh vực khác, các chủ trương, chính sách được nhà nước ban hành đầy dẫy khe hở để cán bộ các cấp có cơ lợi dụng tham nhũng, lại được Đảng bao che, dung túng, bảo kê !… Vậy thì ông phất ngọn cờ chống tham nhũng thế nào, ai theo? Trưởng ban NCTW, và ngay cả TBT trong quá khứ cũng tham nhũng thì còn nói gì nữa? (đã dẫn ở bài trước)
Với tình hình đang diễn tiến, đa số cán bộ đảng viên và nhân dân cho rằng, nếu vẫn mang dòng máu “Sĩ phu Bắc Hà” TBT nên chủ động ra đi, nhường lại cho người khác có năng lực thay thế. Ra đi đúng lúc là khôn ngoan, là “Biết người biết ta’’ sẽ vẫn còn gặt hái được chút danh dự… Bởi vì TBT nói mà cấp dưới không nghe, phản lại thì TBT ấy không còn là TBT nữa, ngồi lại là vật cản tiến trình đi lên của cách mạng !
Còn, nếu muốn thắng được đối thủ “nặng kí’’, chỉ còn cách TBT phải thay đổi quan điểm, cách nhìn, phương pháp lãnh đạo rồi huy động sức mạnh của toàn đảng, toàn dân chung tay góp sức mới hòng thoát ra khỏi cơn khủng hoảng này… Dăm UVBCT, 1/3 UVTW sẽ chẳng làm gì được ai, vị trí của đối thủ sẽ vẫn vững như bàn thạch.
Tôi e rằng, TBT không còn có khả năng làm được chuyện to lớn này nữa! Tình hình đã quá muộn rồi! TBT nên bắt tay lên trán mà ngẫm nghĩ một nguyên lý thắng, bại trong bất kỳ một cuộc đấu tranh nào mà triết học Mac- Le nin đã chỉ ra:

“Chỉ có lực lượng vật chất mới đánh bại được lực lượng vật chất”.

Ông hãy để cho mình đường lui. Ông H.Đ.V, theo một vài ý kiến mới “xùy ra”, bị khuyết điểm trong sinh hoạt… nên mất chức, phải ra đi, trong khi nguồn tin khác… lại cho rằng, ông ấy bị “truất chức” vì bất đồng quan điểm chính trị. Tuy vậy, H.Đ.V vẫn còn được đồng chí của ông dành cho chút tiếc thương …
Còn ông, nếu phải ra đi, ông sẽ để lại được gì trong lòng dân tộc và đảng viên cộng sản của xứ sở?
Diên Vỹ gửi hôm Thứ Hai, 08/07/2013          
nguồn:http://danluan.org/tin-tuc/20130708/cuoc-so-gang-lich-su-tran-chien-cua-ong-ca-ong-ba-phan-2
======================================================================
Cuộc so găng lịch sử [3]

|
Tiếp theo các phần: III
thu-tuong-chinh-phu-nguyen-tan-dung-1
Nhắc đến ông Ba, dân Việt có những ấn tượng khác nhau, đi từ ngạc nhiên này đến sửng sốt khác, nhưng hầu như đều có chung cảm tưởng: Đây là con người kì la, rồi bật ra câu hỏi: Ông là ai mà từng bước, từng chặng’’đi tới đỉnh vinh quang’’ khiến chính trường và đất nước VN xao động… có lúc chao đảo?

Muốn biết cặn kẽ quá khứ ông, đã có từ điển điện tử Wikipedia, chúng ta chỉ tìm hiểu trong vòng 10 năm (gần 2 nhiệm kì Thủ Tướng), những kết qủa ông đã tạo ra và hậu quả ông để lại.
Phe chống đối vẫn thường’’rêu rao’’: Bước vào chính trường rồi bắt tay điều hành guồng máy lãnh đạo đất nước, ông Ba thuộc giới ’’chân đất’’,’’văn hóa tiểu học’’. Thế mà, không thể phủ nhận dưới thời ông, ’’trị vì’’, đất nước đã có được một số thành tựu làm bộ mặt Việt Nam thay đổi trên trường quốc tế và khu vực.
Diễn giải minh họa cho nhận định này, hệ thống truyền thông do ông thiết lập đã làm, bài viết này không cần nhắc lại… Nhiều chuyện’’kinh thiên động địa’’ được ông tạo ra, đem so với các vị TT tiền nhiệm có thể nói chưa ai’’sánh kịp’’ ông!
Chỉ chọn vài ba sư kiện để khảo sát:
1 – Tại sao ông lại để cho Tham Nhũng (TN) tràn lan, phát triển, dẫn đến thất thoát khối tài sản khổng lồ của nhân dân, của đất nước (…), khi ông trong lễ nhậm chức hùng hồn tuyên bố trước quốc dân đồng bào: Sẵn sàng từ chức nếu không chống được Tham Nhũng!
Trên thực tế, hơn 7 năm cầm quyền (TT, Trưởng ban Chống Tham NhũngTW), Tham Nhũng như ’’con bạch tuộc thành tinh’’ có bộ vòi ma quái, len lỏi vào mọi ngóc ngách trên thân thể con mồi là đất nước Việt Nam, dùng xúc tu hút hết sinh khí con mồi bị quấn chặt: Chỉ mấy vu VINA… Tầu biển, VINA Than, Điện… công quỹ đã mất hơn chục tỉ USD (hơn chục phần trăm GDP một năm của đất nước). Điều tiếp theo còn khủng khiếp hơn : Gần 250 triệu tỉ VNĐ – hơn 100 tỉ USD – ông giao cho’’tay thủ quỹ bất hảo’’ giũ chia khóa két, thế mà chẳng hiểu sao gã kia lại được mở két ’’vô tội vạ, vung xích chó’’‚ rút tiền (…) cho những đầu nậu núp dưới những cái vỏ bọc Doanh nghiệp, vay, chiếm dụng vốn, để hôm nay trở thành’’núi’’ NỢ XẤU, KHÓ ĐÒI, có cơ vỡ toác khiến kẻ vay ăn quỵt, chủ nợ – nhà nước và nhân dân – có cơ mất trắng.
2 . Khi ông làm Trưởng ban chống tham nhũng TƯ, lại là Thủ Tướng, UVBCT – một trong’’Tứ trụ triều đình’’ – đã cất lời hứa hẹn trước nhân dân, trước tiền nhân, trước vong linh của tổ tiên – lời hứa của chính khách, người công dân số 1 của đất nước, trước gần 90 triệu người , lẽ nào ông lai để Tham Nhũng cứ trơ lì và phát triển trong khi ông vẫn an tọa nhìn ’’con bạch tuộc thành tinh’’ hoành hành mà không hề ngăn cản (…), thậm chí không đả động đến 2 tiếng – Từ chức!?
3 – Dưới thời ông ’’trị vì’’, việc bắt bớ, đàn áp những người bất đồng chính kiến – những người con trung kiên, không sợ tù đầy dám lên tiếng can ngăn – ông lại cho thuộc hạ đàn áp bằng những bản án rất nặng… khiến nhân dân nước mình cảm thấy ngột ngạt như đang sống dưới thời Thực dân Pháp thống trị cách đây gần ¾ thế kỉ, dư luận thế giới ngạc nhiên trước quốc gia ông đang lãnh đạo, tồn tại ở thòi đại Toàn cầu hóa, lại dùng chính sách’’trị quốc an dân’’ bằng dùi cui, bằng sư hà khắc quái gở! ’’Thành tựu’’ ông đạt được, hơn hẳn bất cứ các TT tiền nhiệm khác trong quá khứ.
Vân vân và v…v…
Cho dù ông có một giàn’’đệ tử ruột’’ hết lòng ủng hộ, bảo vệ nên vẫn ung dung tại vị’’làm đất nước nghèo, hèn đi, nhân dân cực khổ chất chồng’’ – thế mà ông không cảnh tỉnh, vẫn muốn lên cao nữa để thâu tóm quyền lực. Phải chăng, đất nước như thế này – với bao tai họa do ông lãnh đạo (…) – vẫn chưa thức tỉnh, chưa làm vừa lòng ông hay sao?
Ông có thể tiếp tục thoát hiểm qua đại hội giữa nhiệm kì, cho tới hết nhiệm kì ĐH XI, thậm chí leo tiếp ở nhiệm kì ĐH XII, nhưng sau đó vẫn phải rời bỏ quyền lực và …’’lên đường theo tổ tiên’’. Lúc đó guồng máy của lịch sử Việt đương đại, dân tộc VN sẽ rà soát rồi đánh gia về ông một cách nghiêm khắc!

Tổ tiên ta có câu cảnh báo: Nợ cha con trả! Không một ai vay mà quỵt được nợ lịch sử của dân tộc. Nhiều nhân vật điển hình của lịch sử đã phải trả’’khoản vay’’ mà họ đã vay trong quá khứ, trả đời đời, kiếp kiếp…
Nói đi cũng phải nói lại: Có một phần lí do ông phải bó tay vì cái mô hình tổ chúc nhà nước này do’’Đảng lãnh đạo’’. Mọi sai lầm của ông đều bắt nguồn từ chính sách đảng trị. Mà đảng là số đông! Cái gì họ cũng muốn ’’dúng’’ vào , quyết sách nhưng không có ai chịu trách nhiêm cụ thể. Nếu nhìn vào các khuôn mặt trên chính trường VN hiện nay, chưa có nhân vật nào ’’Anh hoa phát tiết ra’’ so vói ông Ba.
Nếu ở cương vị ông, một trong các khuôn mặt kia có khi làm còn tồi hơn ông (…). Từ đó rút ra: Ông là người xứng đáng ngồi vào ghế Tổng Thống hơn ai hết nếu tự lột xác, phá bỏ cái công thức’’Đảng lãnh đạo’’ thay đổi thể chế chính trị để trỏ thành’’Vua mới’’ của nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa (Chủ tịch nước kiêm TBT) rồi thực thi các tiêu chí tiên bộ của nhà nước pháp quyền, như các nước dân chủ phát triển Âu – Mỹ:
Dân tộc Việt Nam thực sự đươc hưởng quyên Dân Chủ – Tự Do – Nhân Quyền phổ quát, triệt để.
Đất nước phát triển bền vững, toàn vẹn lãnh thổ, giầu mạnh.
Nhân dân ấm no hạnh phúc sống trong tình’’Nhiễu điều phủ lấy giá gương/ Người trong một nước phải thương nhau cùng’’!

Để có thể gây được lòng tin cho nhân dân, trực tiếp chứng minh với đối thủ và xin Lịch sử Dân tộc, đưa đất nước bứt phá, tiến lên, ông hãy bắt tay thay đổi một số chính sách, phong cách lãnh đạo… Tiền ông kiếm được như vậy là quá đủ rồi, không thể mang theo được xuống mồ. Quyền lực – đã lên đến tột đỉnh… vậy thì hãy ’’cho dân’’ những thứ ’phi vật thể’’ – Tự do – Dân chủ – Nhân quyền – Bác ái, niệm khao khát ngàn đời của nhân loại!
Việc trước hết phải làm là:
1 – Thu xếp tàn cuộc của ’’nơ xấu, khó đòi’’, trừng phạt thich đáng đám tham nhũng trong guồng máy Đảng và Nhà nước, lôi cổ nhưng’’con sâu bự’’ ra trước vành móng ngựa…
2 – Thay đổi cách trị quốc an dân hiện hành bằng chính sách cởi mở, nhân ái, dân chủ, tự do. Rà soát lại những cái án gán cho những con dân mà vì lòng hăng hái muốn đất nước tiến bộ thể hiện qua các bài viết trên các trang Nhật kí điện tử, các bài nói, các hành động mang tính phản biện nghiêm túc trước chính sách có nhiều sai lầm… bị ông cho thuộc cấp gán tội, đầy đọa, giam giữ!
3 – Thả dần, thả hết tù nhân chính trị, tù nhân lương tâm – đại xá thiên hạ như Tổng thống nước Miến Điện đã làm và gặt hái được vinh quang!
4 – Sửa đổi, bổ sung những khiếm khuyết vào bản Hiến Pháp….
Thay đổi thể chế chính trị từ độc đảng cộng sản (CHXHCN) sang nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, đa nguyên, thực hiện Tam quyền Phân lập, đại nghị, Dân chủ hóa triệt để.
Nếu ông Ba làm được như vậy nhân dân VN sẽ vui mừng, chấm dứt mọi bất mãn, thay đổi ấn tượng bằng sự vinh danh: Lịch sử sẽ ghi vào trang mới công lao to lớn của ông, sẽ đúc tượng vàng, con cháu ông đêm đêm, đời đời sẽ ’’kê cao gối’’ mà ngủ ngon giấc, ngày ngày tha hồ tiêu xài món của cải ông để lại mà không sợ ai dòm ngó, dị nghị !…

Nếu ông làm được chỉ một điều thứ 4 trên đây, tức là ông đã trả xong món nợ đời, ông sẽ đàng hoàng đi lên, bước vào ngôi vị tột đỉnh vinh quang: Tổng thống nước Việt Nam – Dân Chủ – Cộng Hòa, với một chế độ tiến bộ tuy ’’Cũ’’ người, nhưng’’Mới’’ ta !…
Lúc đó, toàn dân tộc sẽ hết lòng ủng hộ, bao dung, chấp nhận – ông!
1.7.2013
© Đàn Chim Việt
nguồn:http://www.danchimviet.info/archives/77467/cuoc-so-gang-lich-su-3/2013/07
======================================================================

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chú ý: Điền vào “nhận xét” ở cuối bài để xả stress
Sẽ xóa những comment không phù hợp
Thinhoi001