Gia đình sinh viên Nguyễn Phương Uyên nói công an ở thành phố Hồ Chí Minh xác nhận đã bắt cô nhưng không cho biết lý do.
Nói chuyện với BBC hôm 22/10, mẹ Phương Uyên – bà Nguyễn Thị Nhung nói bà vẫn không được thông báo lý do con gái bà bị bắt.
Theo bà Nhung, công an ở phường Tây Thạnh, quận Tân Phú tại thành phố Hồ Chí Minh không còn chối bỏ việc bắt Nguyễn Phương Uyên, sinh viên 20 tuổi của Đại học Công nghiệp Thực phẩm Hồ Chí Minh, nhưng vẫn không cho biết lý do bắt cô.
Họ cũng nói đã chuyển cô về Công an Long An.
Các bạn của Phương Uyên nói cô đã bị khoảng 10 công an ập vào phòng trọ và bắt đi hôm 14/10 vì họ nói muốn điều tra các truyền đơn chống Trung Quốc mà sinh viên này bị cáo buộc đã phát tán.
Tuy nhiên phía công an đã bác bỏ chuyện họ bắt Nguyễn Phương Uyên cho tới ngày hôm nay.
Bà Nhung nói: “Hôm nay tôi đến thì họ không chối [việc bắt Phương Uyên] nữa mà họ nói rằng có sự việc đó và họ nói là đã chuyển đi Công an tỉnh Long An.
“Họ không nói lý do chuyển về Long An”.
Bà Nhung cũng nói công an phường Tây Thạnh không chấp nhận đề nghị trao cho bà “hồ sơ” về Nguyễn Phương Uyên và cũng không nó rõ con gái bà đã được trao cho đơn vị cụ thể nào ở Long An.
Mẹ của Phương Uyên cho biết bà không thể lý giải được vì sao con gái lại bị đưa về Long An vì quê ngoại ở ‘miền Bắc’ và quê nội ở tỉnh Bình Thuận.
Thất vọng
Bà Nhung nói với BBC nói em trai tám tuổi của cô liên tục gọi cho chị, người mà cậu gọi là ‘Rùa con xấu xí’, nhưng rất thất vọng vì không liên hệ được.
“Cả nhà có một cái điện thoại bàn không dây, cháu nó cứ bấm ‘Rùa con xấu xí’ gọi mà gọi mãi không được.
“Cháu nó nói: Mẹ ơi con gọi Rùa con xấu xí không được đâu, con nhớ chị quá – rồi nó lấy cái áo của chị nó nó mặc”.
“Cái hành động của thằng bé nó làm cho gia đình đã buồn lại càng buồn thêm”.
Trong khi đó, bà Nhung nói, bà ngoại của Phương Uyên cũng đang bệnh nặng nên gia đình không dám báo tin cháu bị bắt cho bà.
Nguồn: http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2012/10/121022_nguyen_phuong_uyen_arrest.shtml
nguồn:http://www.boxitvn.net/bai/42129
======================================================================
Paulo Thành Nguyễn - “Chúng tôi biết là sai quy trình, tôi biết gia đình rất lo lắng nhưng nó có vấn đề riêng”
Paulo Thành Nguyễn
Chiều nay bà Nguyễn Thị Nhung, mẹ nữ sinh Nguyễn Phương Uyên đã đến công an phường Tây Thạnh để làm rõ về tình trạng của em. Ông Nguyễn Văn Tiến, phó công an phường đón tiếp:
“Thế bây giờ như thế này, tôi là phó trưởng công an phường, chút xíu nữa đây sẽ có anh trưởng công an phường trực tiếp nói chuyện với gia đình. Còn riêng bản thân tôi là người phụ trách trực tiếp vấn đề này thì tôi sẽ nói một cách là, hết sức là nôm na thôi, còn chi tiết thì tí nữa trưởng phường sẽ gặp. Tức là cháu Phương Uyên đã 20 tuổi rồi…, đây có anh trưởng phường…” ông Tiến đứng dậy kéo ghế.
“Có chuyện gì không?” Ông trưởng phường bước vào mang bảng tên Đặng Văn Hùng.
Sau một hồi yêu cầu xuất chứng minh nhân dân để ghi chép, ông Hùng hỏi:
“Rồi, chị đến đây có đề nghị gì?”
“Dạ, cháu đến đây là để yêu cầu xác minh bé Uyên đang ở đâu và yêu cầu được gặp mặt cháu.” Bà Nhung đáp.
“Rồi, chị đợi tôi tí xíu nghe.”
Trong khi chờ ông Hùng trả lời thì ông Tiến tỏ vẻ thông cảm: ”Chúng tôi biết là sai quy trình, tôi biết gia đình rất lo lắng nhưng nó có vấn đề riêng chứ không phải chúng tôi không hiểu điều đó đâu. Tâm lý của mình có con có cái cũng vậy, con tôi cũng lớn lắm rồi, tôi nay năm mấy rồi, tâm lý cũng rất là lo thế nhưng mà nó… nó có vấn đề, cái thứ nhất. Cái thứ hai nữa là, là là gia đình phải hết sức bình tĩnh, trong giai đoạn này sẽ có rất nhiều thành phần tác động đến gia đình thì chúng ta phải hết sức bình tĩnh. Đừng có nghe cái tác động rồi lại có những cái, cái, cái không tốt! Thứ nhất không tốt cho mình cái thứ hai không tốt cho bản thân con Uyên, đó. Phải bình tĩnh để làm sao xử lý sự việc cho nó, nó thông minh nhất, cho nó đạt hiệu quả nhất, đó! Còn sự việc nó như thế nào thì lát nữa trao đổi, nói chung là nó không có gì trầm trọng lắm đâu, nó còn nhỏ mà, đứa con gái mới lớn nó có biết gì đâu. Nó không hề biết sự việc nhưng chắc là nghe tác động… gì đó! Cho nên là có những biểu hiện là… phạm tội.”
Ông Hùng bước vào: “Rồi, bây giờ thế này nhe chị, để tôi trả lời cho chị luôn. Hiện nay cái chỗ bé Nguyễn Phương Uyên, sinh năm 1992. Hiện nay bé đương có được á là tạm giữ tại cơ quan… chị ghi đi!”
“Anh cho tôi xin cái giấy xác nhận.” Bà Nhung yêu cầu.
“Không, tôi chỉ báo miệng cho chị vậy thôi vì đây là công việc cơ quan tôi không làm theo yêu cầu của chị được. Như vậy là cơ quan công an… a… cơ quan an ninh điều tra công an tỉnh Long An, hiện nay đang tạm giữ điều tra làm rõ, còn tội danh như thế nào thì ở đây tôi không thụ lý tôi không có trả lời được, ha”
Bà Nguyễn Thị Nhung rời khỏi đồn với một nghi vấn lớn là “tại sao họ lại chuyển Phương Uyên về Long An? Nếu chuyển thì phải chuyển về Bình Thuận quê nó chớ, hay là họ cố tình hành cho mình mệt?”
Paulo Thành Nguyễn
Admin gửi hôm Thứ Ba, 23/10/2012
nguồn:http://danluan.org/tin-tuc/20121023/paulo-thanh-nguyen-chung-toi-biet-la-sai-quy-trinh-toi-biet-gia-dinh-rat-lo-lang
======================================================================
Thông tin mới về vụ SV Nguyễn Phương
Uyên mất tích
Bà Nguyễn Thị Nhung: Trước khi đến công an phường, tôi có đến trường của cháu trước. Khi đến trường tôi có tìm đến Ban quản lý (nói chung tôi cũng không rành) – ban chuyên quản lý học sinh- sinh viên, thì gặp trực tiếp bà Mai thị Tân.
Tôi hỏi bà này ‘cháu Uyên, trường Công nghiệp thực phẩm- con gái của tôi- đã bị bắt và mất tích đã hơn một tuần nay, vậy nhà trường có nhận được một thông báo gì chưa, bà ta cho biết nhà trường chưa nhận được một thông báo gì, và cũng chưa phát hiện ra sinh viên của trường mất tích hơn 8 ngày nay. Bà nói hôm nay mẹ của Uyên đến trường mới biết điều đó và bà sẽ cho người đến khu nhà trọ của bé Uyên để tìm manh mối, bây giờ thì nhà trường mới bắt đầu có ý định tìm manh mối. Sau đó tôi đi đến Công an Phường Tây Thạnh, quận Tân Phú.
Gia Minh: Bà có biết quí danh của ông Trưởng công an không?
Bà Nguyễn Thị Nhung: Do rối quá, lo lắng tràn ngập nên không nhớ tên gì. Có ông Nguyễn Hữu Tiến, phó công an phường Tây Thạnh, còn ông trưởng công an thì không nhớ tên.
Gia Minh: Nội dung làm việc là gì thưa bà?
Bà Nguyễn Thị Nhung: Nội dung ông trưởng công an hỏi ‘chị là gì’ (mẹ của bé Uyên), ‘chị có yêu cầu gì’. Tôi trả lời con tôi bị bắt từ ngày 14 tháng 10 đến nay đã hơn 8 ngày (tôi đếm từng giờ) mà không có thông tin gì hết. Trước đây bố và ông bà họ của cháu có đến đây hỏi, đây nói không có; vậy nay tôi trực tiếp đến hỏi. Ông ấy nói ‘bây giờ chị yêu cầu thế nào’. Tôi nói ‘yêu cầu bây giờ được gặp mặt con’, được xác định chính xác con tôi đang ở đâu’. Ông ấy nói đợi một lát.
Lúc đó tôi nghĩ ông ấy đi đưa cháu đến cho tôi gặp. Tôi đợi một lát sau thì ông mang ra một tập ( xấp hồ sơ) gồm mấy tờ. Ông ấy cầm hồ sơ và nói ‘bây giờ tôi nói cho chị rõ công an phường Tây Thạnh này có làm việc bắt cháu Uyên; nhưng bây giờ đã chuyển đến công an tỉnh Long An.
Tôi nói nếu thế ông cho tôi xin hồ sơ mà ông đang cầm, bản photocopy thôi, để làm bằng chứng là sau này người ta ‘chối bay, chối biến’ đã có bắt con tôi. Ông ấy nói không được và chỉ bảo ghi địa chỉ, cách thức đi tìm công an tỉnh Long An thôi.
Gia Minh: Họ có giải thích vì sao chuyển đến công an tỉnh Long An không?
Bà Nguyễn Thị Nhung: Trước đó mấy phút, cậu họ của cháu có hỏi ‘vì sao bắt cháu mà không có một thông báo gì’, rồi sau đó cũng không có thông báo gì cho nhà trường, cho gia đình làm cho gia đình rất hoang mang. Ông phó trưởng công an phường Tây Thạnh có nói thế này ‘tôi biết việc bắt cháu mà không có thông tin gì cho gia đình, kể cả thông tin cho nhà trường đó là một điều thật sự cũng không phải, nhưng ở đây có một vấn đề’. Vấn đề thế nào thì ông không nói. Sau đó ông cũng có nói câu thế này ‘bé Uyên còn nhỏ, là đứa con gái còn rất trẻ thì không có gì là nghiêm trọng’.
Nhưng theo câu nói của ông phó trưởng công an phường Tây Thạnh ‘không có gì nghiêm trọng’, tôi tự hỏi nếu không có gì nghiêm trọng tại sao cháu biệt tích hơn tám ngày, giờ bước sang ngày thứ chín mà vẫn không có tin tức.
Gia Minh: Vấn đề có nêu ra với ông trưởng công an, và ông ấy nói ra sao?
Bà Nguyễn Thị Nhung: Ông trưởng công an chỉ nói vắn gọn ‘bây giờ trách nhiệm của ông ta chỉ đến đó thôi, ông ta đã chuyển lên công an tỉnh Long An. Bây giờ muốn như thế nào thì hãy đến đó tìm và hỏi người ta.
Gia Minh: Đối với những bạn bè của cháu Uyên bị mời đi làm việc có bị mời đi làm việc tiếp hay không? Họ có nói gì không thưa bà?
Bà Nguyễn Thị Nhung: Không, sau đó các cháu đó không bị mời làm việc gì nữa. Có một cháu ở chung phòng, quê ở Dak Lak thì cháu đã về Dak Lak. Ở trong phòng còn lại một mình bé Phương và sau không có làm việc gì nữa hết.
Gia Minh: Các cháu có viết một thư và mong ông chủ tịch nước lắng nghe, bà có biết việc đó không?
Bà Nguyễn Thị Nhung: Hôm nay lên thành phố mới biết; chứ ở thôn quê hầu như không biết được thông tin.
Gia Minh: Khi được biết thư đó và nội dung thư của các bạn Phương Uyên thì bà nghĩ gì?
Bà Nguyễn Thị Nhung: Sau khi biết thư và nội dung thì lòng tôi nhẹ nhõm vì bao nhiêu bạn học sinh học cùng cháu thể hiện cháu là một học sinh tốt, không làm chuyện xấu. Qua lá thư này tôi khẳng định con tôi không bao giờ làm chuyện xấu.
Gia Minh: Cám ơn bà Nguyễn thị Nhung mẹ của sinh viên Nguyễn Phương Uyên về những thông tin mới nhất mà bà chia sẻ trong cuộc nói chuyện vừa rồi.
nguồn:http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/unaswer-q-ab-missing-student-gm-10222012120856.html
======================================================================
“Thế bây giờ như thế này, tôi là phó trưởng công an phường, chút xíu nữa đây sẽ có anh trưởng công an phường trực tiếp nói chuyện với gia đình. Còn riêng bản thân tôi là người phụ trách trực tiếp vấn đề này thì tôi sẽ nói một cách là, hết sức là nôm na thôi, còn chi tiết thì tí nữa trưởng phường sẽ gặp. Tức là cháu Phương Uyên đã 20 tuổi rồi…, đây có anh trưởng phường…” ông Tiến đứng dậy kéo ghế.
“Có chuyện gì không?” Ông trưởng phường bước vào mang bảng tên Đặng Văn Hùng.
Sau một hồi yêu cầu xuất chứng minh nhân dân để ghi chép, ông Hùng hỏi:
“Rồi, chị đến đây có đề nghị gì?”
“Dạ, cháu đến đây là để yêu cầu xác minh bé Uyên đang ở đâu và yêu cầu được gặp mặt cháu.” Bà Nhung đáp.
“Rồi, chị đợi tôi tí xíu nghe.”
Trong khi chờ ông Hùng trả lời thì ông Tiến tỏ vẻ thông cảm: ”Chúng tôi biết là sai quy trình, tôi biết gia đình rất lo lắng nhưng nó có vấn đề riêng chứ không phải chúng tôi không hiểu điều đó đâu. Tâm lý của mình có con có cái cũng vậy, con tôi cũng lớn lắm rồi, tôi nay năm mấy rồi, tâm lý cũng rất là lo thế nhưng mà nó… nó có vấn đề, cái thứ nhất. Cái thứ hai nữa là, là là gia đình phải hết sức bình tĩnh, trong giai đoạn này sẽ có rất nhiều thành phần tác động đến gia đình thì chúng ta phải hết sức bình tĩnh. Đừng có nghe cái tác động rồi lại có những cái, cái, cái không tốt! Thứ nhất không tốt cho mình cái thứ hai không tốt cho bản thân con Uyên, đó. Phải bình tĩnh để làm sao xử lý sự việc cho nó, nó thông minh nhất, cho nó đạt hiệu quả nhất, đó! Còn sự việc nó như thế nào thì lát nữa trao đổi, nói chung là nó không có gì trầm trọng lắm đâu, nó còn nhỏ mà, đứa con gái mới lớn nó có biết gì đâu. Nó không hề biết sự việc nhưng chắc là nghe tác động… gì đó! Cho nên là có những biểu hiện là… phạm tội.”
Ông Hùng bước vào: “Rồi, bây giờ thế này nhe chị, để tôi trả lời cho chị luôn. Hiện nay cái chỗ bé Nguyễn Phương Uyên, sinh năm 1992. Hiện nay bé đương có được á là tạm giữ tại cơ quan… chị ghi đi!”
“Anh cho tôi xin cái giấy xác nhận.” Bà Nhung yêu cầu.
“Không, tôi chỉ báo miệng cho chị vậy thôi vì đây là công việc cơ quan tôi không làm theo yêu cầu của chị được. Như vậy là cơ quan công an… a… cơ quan an ninh điều tra công an tỉnh Long An, hiện nay đang tạm giữ điều tra làm rõ, còn tội danh như thế nào thì ở đây tôi không thụ lý tôi không có trả lời được, ha”
Bà Nguyễn Thị Nhung rời khỏi đồn với một nghi vấn lớn là “tại sao họ lại chuyển Phương Uyên về Long An? Nếu chuyển thì phải chuyển về Bình Thuận quê nó chớ, hay là họ cố tình hành cho mình mệt?”
Paulo Thành Nguyễn
Gia Minh, biên tập viên RFA
2012-10-22
Sinh viên Nguyễn Phương Uyên bị công an bắt đưa đi từ hồi ngày 14 tháng 10 vừa qua mà không thông báo gì cho gia đình cũng như trường học.Nhà trường không hề biết!?
Sau hơn một tuần tìm kiếm, gia đình vẫn chưa có được tung tích chính xác về con gái của họ. Vào chiều ngày 22 tháng 10, Gia Minh hỏi chuyện bà Nguyễn thị Nhung, mẹ của sinh viên Nguyễn Phương Uyên, sau cuộc làm việc của bà với Phòng Công tác chính trị Học sinh- Sinh viên , Đại học Công nghiệp Thực phẩm nơi con bà đang theo học, và công an Phường Tây Thạnh, quận Tân Phú - nơi bắt giam con bà đầu tiên. Trước hết bà cho biết:Bà Nguyễn Thị Nhung: Trước khi đến công an phường, tôi có đến trường của cháu trước. Khi đến trường tôi có tìm đến Ban quản lý (nói chung tôi cũng không rành) – ban chuyên quản lý học sinh- sinh viên, thì gặp trực tiếp bà Mai thị Tân.
Tôi hỏi bà này ‘cháu Uyên, trường Công nghiệp thực phẩm- con gái của tôi- đã bị bắt và mất tích đã hơn một tuần nay, vậy nhà trường có nhận được một thông báo gì chưa, bà ta cho biết nhà trường chưa nhận được một thông báo gì, và cũng chưa phát hiện ra sinh viên của trường mất tích hơn 8 ngày nay. Bà nói hôm nay mẹ của Uyên đến trường mới biết điều đó và bà sẽ cho người đến khu nhà trọ của bé Uyên để tìm manh mối, bây giờ thì nhà trường mới bắt đầu có ý định tìm manh mối. Sau đó tôi đi đến Công an Phường Tây Thạnh, quận Tân Phú.
Gia Minh: Bà có biết quí danh của ông Trưởng công an không?
Bà Nguyễn Thị Nhung: Do rối quá, lo lắng tràn ngập nên không nhớ tên gì. Có ông Nguyễn Hữu Tiến, phó công an phường Tây Thạnh, còn ông trưởng công an thì không nhớ tên.
Gia Minh: Nội dung làm việc là gì thưa bà?
Bà Nguyễn Thị Nhung: Nội dung ông trưởng công an hỏi ‘chị là gì’ (mẹ của bé Uyên), ‘chị có yêu cầu gì’. Tôi trả lời con tôi bị bắt từ ngày 14 tháng 10 đến nay đã hơn 8 ngày (tôi đếm từng giờ) mà không có thông tin gì hết. Trước đây bố và ông bà họ của cháu có đến đây hỏi, đây nói không có; vậy nay tôi trực tiếp đến hỏi. Ông ấy nói ‘bây giờ chị yêu cầu thế nào’. Tôi nói ‘yêu cầu bây giờ được gặp mặt con’, được xác định chính xác con tôi đang ở đâu’. Ông ấy nói đợi một lát.
Lúc đó tôi nghĩ ông ấy đi đưa cháu đến cho tôi gặp. Tôi đợi một lát sau thì ông mang ra một tập ( xấp hồ sơ) gồm mấy tờ. Ông ấy cầm hồ sơ và nói ‘bây giờ tôi nói cho chị rõ công an phường Tây Thạnh này có làm việc bắt cháu Uyên; nhưng bây giờ đã chuyển đến công an tỉnh Long An.
Tôi nói nếu thế ông cho tôi xin hồ sơ mà ông đang cầm, bản photocopy thôi, để làm bằng chứng là sau này người ta ‘chối bay, chối biến’ đã có bắt con tôi. Ông ấy nói không được và chỉ bảo ghi địa chỉ, cách thức đi tìm công an tỉnh Long An thôi.
Công an bắt nhưng không báo
Gia Minh: Họ có giải thích vì sao chuyển đến công an tỉnh Long An không?
Bà Nguyễn Thị Nhung: Trước đó mấy phút, cậu họ của cháu có hỏi ‘vì sao bắt cháu mà không có một thông báo gì’, rồi sau đó cũng không có thông báo gì cho nhà trường, cho gia đình làm cho gia đình rất hoang mang. Ông phó trưởng công an phường Tây Thạnh có nói thế này ‘tôi biết việc bắt cháu mà không có thông tin gì cho gia đình, kể cả thông tin cho nhà trường đó là một điều thật sự cũng không phải, nhưng ở đây có một vấn đề’. Vấn đề thế nào thì ông không nói. Sau đó ông cũng có nói câu thế này ‘bé Uyên còn nhỏ, là đứa con gái còn rất trẻ thì không có gì là nghiêm trọng’.
Nhưng theo câu nói của ông phó trưởng công an phường Tây Thạnh ‘không có gì nghiêm trọng’, tôi tự hỏi nếu không có gì nghiêm trọng tại sao cháu biệt tích hơn tám ngày, giờ bước sang ngày thứ chín mà vẫn không có tin tức.
Gia Minh: Vấn đề có nêu ra với ông trưởng công an, và ông ấy nói ra sao?
Bà Nguyễn Thị Nhung: Ông trưởng công an chỉ nói vắn gọn ‘bây giờ trách nhiệm của ông ta chỉ đến đó thôi, ông ta đã chuyển lên công an tỉnh Long An. Bây giờ muốn như thế nào thì hãy đến đó tìm và hỏi người ta.
Gia Minh: Đối với những bạn bè của cháu Uyên bị mời đi làm việc có bị mời đi làm việc tiếp hay không? Họ có nói gì không thưa bà?
Bà Nguyễn Thị Nhung: Không, sau đó các cháu đó không bị mời làm việc gì nữa. Có một cháu ở chung phòng, quê ở Dak Lak thì cháu đã về Dak Lak. Ở trong phòng còn lại một mình bé Phương và sau không có làm việc gì nữa hết.
Gia Minh: Các cháu có viết một thư và mong ông chủ tịch nước lắng nghe, bà có biết việc đó không?
Bà Nguyễn Thị Nhung: Hôm nay lên thành phố mới biết; chứ ở thôn quê hầu như không biết được thông tin.
Gia Minh: Khi được biết thư đó và nội dung thư của các bạn Phương Uyên thì bà nghĩ gì?
Bà Nguyễn Thị Nhung: Sau khi biết thư và nội dung thì lòng tôi nhẹ nhõm vì bao nhiêu bạn học sinh học cùng cháu thể hiện cháu là một học sinh tốt, không làm chuyện xấu. Qua lá thư này tôi khẳng định con tôi không bao giờ làm chuyện xấu.
Gia Minh: Cám ơn bà Nguyễn thị Nhung mẹ của sinh viên Nguyễn Phương Uyên về những thông tin mới nhất mà bà chia sẻ trong cuộc nói chuyện vừa rồi.
nguồn:http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/unaswer-q-ab-missing-student-gm-10222012120856.html
======================================================================
Sẽ xóa những comment nói tục
Thinhoi001
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chú ý: Điền vào “nhận xét” ở cuối bài để xả stress
Sẽ xóa những comment không phù hợp
Thinhoi001