Thứ Bảy, 6 tháng 4, 2013

Một nền tư pháp không minh bạch 

Ngô Minh- Blog NM

Thế là bản án “giết người”, “chống người thi hành công vụ” đối với Đoàn văn Vươn và anh em nhà ông đã được Tòa án Nhân dân Hải Phòng tuyên, qua 3 ngày xử án. 5 năm tù giam đối với Đoàn Văn Vươn và Đoàn Văn Quí, 3 năm sáu tháng đối với Đoàn Văn Sinh, hai năm đối với Đoàn Văn Vệ. Hai người vợ của ông Vươn và ông Quí bị cáo buộc tội chống người thi hành công vụ, bà Nguyễn Thị Thương lãnh 15 tháng tù treo, bà Phạm Thị Hiền 18 tháng tù treo. Trong chương trình VTV1 tối ngày 5, BTV VTV sau khi chiếu hình vài người dân, đã bình luận rằng :” Bản án đã được nhân dân đồng tình”. Đúng là trên hô dưới ủng, nói lấy được. Có điều mức án 5 năm tù không phải là mức án tối thiểu của tội “giết người”. Đó là một sơ hở do lúng túng trong “sắp xếp vụ án” để bảo vệ chính thể đã lộ ra.

Thực ra muốn xét xử vụ án Đoàn Văn Vươn phải truy tìm căn nguyên ban đầu là “cố tình cưỡng chế sai để chiếm đất, chiếm đầm của anh Vươn của đám lãnh đạo huyện Tiên Lãng và những người đứng đằng sau- đây mới là tội ác lớn bao trùm lên cả vụ án”. Không có cái sai đó thì sẽ không có chuyện anh em Đoàn Văn Vươn chống đối, cài mìn, bắn sung hoa cải.. Phần hệ quả, tức phần ngọn xử trước với tội “giết người”, “chống thi hành công vụ”. Vậy anh em ông Đoàn Văn Vươn có tội thực không ? Sao TAND Hải Phòng lại chia vụ án thành hai phần, xử riêng, để phi tang tội ác mà những kẻ cầm quyền lộng hành ở Tiên Lãng đã phạm tội với dân – đó là sự thiếu minh bạch của một nền tư pháp không “do dân, vì dân” như tuyên truyền ! Cho nên muốn xử vụ án này phải xử chung 2 phần của vụ án hoặc xử vụ “ăn cướp đất của dân” trước.

Theo tôi, Đoàn Văn Vươn không có tội , mà có thành tích vì đã “báo động cho Đảng và Chính quyền biết có một bọn cướp ngày đã hùng hổ dùng quân đội và công an , công khai giữa ban ngày cướp đầm thủy sản của họ. Đây là sự thật không thể chối cãi vì bọn cướp ấy đã bị bắt tù. Chống cướp để bảo vệ tài sản cũng như nơi ở của mình là quyền tự vệ chính đáng của mỗi người dân được pháp luật Việt Nam bảo hộ. Dù cho Đoàn Văn Vươn có nổ súng vào bọn cướp gây chết người thì đấy cũng không thể gọi là “vụ án giết người” được, huống chi anh em Đoàn Vươn Vươn chi dùng súng hoa cải để tự vệ.

Hơn nữa bọn cướp có tổ chức ấy đã hùng hổ nổ súng vào căn nhà ông Đoàn Văn Vươn, nằm ngoài khu vực được gọi là “cưỡng chế”, điều này đã không được Viện kiểm sát Hải phòng đưa vào bản án. Tại sao ? Đoàn Văn Vươn và anh em mình “ không những chỉ bị dồn vào bước đường cùng về mặt pháp lí bởi những người cầm quyền ở huyện Tiên Lãng, đã dồn ép họ, thậm chí đã lừa họ kí vào những văn bản để lấy lại đất của họ một cách sai trái” mà “họ còn bị dồn đến đường cùng trong sự việc rất cụ thể vào buổi sáng hôm cưỡng chế” khi hơn 100 người thuộc quân đội và công an có vũ trang, “có cả chó để săn đuổi, và bắt bớ họ.” ( ý kiến Luật sư Lê Công Nhân). Bọn này mới phải chịu tội “giết người” chứ không phải anh em nhà ông Đoàn Văn Vươn. Đúng là một bản án ngược !

Từ trong bản chất, vụ cưỡng chế sai trái đối với gia đình anh Đoàn Văn Vươn không thể gọi là “công vụ”. Đây là âm mưu cướp đất của một số quan tham được tính toán từ trước – thì phải gọi tên khác như “vụ cướp” hay ” gì gì đó. Cho nên ghép vợ anh Vươn, anh Quý vào tội :” Chống người thi hành công vụ” là hoàn toàn sai trái. Những chiến sĩ bộ đội công an và cả những con chó thực thi lệnh phá nhà, cướp đất do bọn lãnh đạo Tiên Lãng điều đi không phải là “người thi hành công vụ”. Họ bị cấp trên lừa dối, lợi dụng họ để làm giàu, nên họ thật đáng thương. Vì quan điểm đó mà có người bị dính đạn hoa cải đã không đòi “bồi thường sức khỏe” đối với gia đình anh Vươn như Tòa án gợi ý. Đó là những người đứng về lẽ phải, đáng ca ngợi.

Từ vụ án Đoàn Văn Vươn, suy nghĩ thêm về CẢI CÁCH TƯ PHÁP ở nước ta. Cải cách Tư pháp không phải là việc chuyển dịch cán bộ, không phải là hạn chế hay tăng quyền xét xử của tòa án các cấp. Mà cải cách Tư pháp trước hết là TÒA ÁN PHẢI XÉT XỬ VÌ SỰ THẬT, VÌ CÔNG LÝ. TAND Hải Phòng chia vụ Đoàn Văn Vươn thành hai phần là không minh bạch, không vì công lý. Vụ án tiếp theo sử các quan chức Tiên Lãng sắp tới sẽ là vụ án về tội ”Thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng” là không đúng với bản chất vụ việc. Bọn chúng là một băng cướp có tổ chức, có bài bản, có trên có dưới, quyết tâm cướp cho bằng được đầm thủy sản của anh Vươn, đuổi anh ra khỏi nơi ở của mình. Cướp thì không thể gọi là “Gây hậu quả nghiêm trọng” được.

Phải phán xử như thế thì mới mang lại công bằng, công lý cho người bị hại thấp cổ bé họng, mới đưa lại chút ít niềm tin của dân đối với Đảng và Nhà nước này.

Từ suy nghĩ về nền tư pháp trong sạch, văn minh , không phải cố ý so sánh vụ án này với vụ án khác , nhưng tôi nghĩ về vụ án Đoàn VĂn Vươn, vụ án Cù Huy Hà Vũ, tôi cứ nghĩ đến một vụ án lớn hơn. Đó là vụ án Nguyễn Ái Quốc- Tống Văn Sơ ở Hồng Kông . Biết Nguyễn Ái Quốc là “ phần tử nguy hiểm”, mật thám Pháp ở Đông Dương và mật thám Anh ở Hồng Kông đã phối hợp vây ráp, bắt lén Nguyễn Ái Quốc – Tống Văn Sơ ở số nhà 186 Tam Kung – Hương Cảng (6-6-1931). Luật sư Lôdơbi (Francis Henry Loseby) – một luật sư tiến bộ người Anh ở Hồng Kông . Luật sư đã tìm cách bào chữa và ngăn cản âm mưu của chính quyền Hồng Kông giao nộp Nguyễn Ái Quốc cho chính quyền thực dân Pháp ở Đông Dương

Luật sư Gien Kin (F.C. JenKin), người cộng sự thay mặt luật sư Lôdơbi bào chữa trước toà cho Tống Văn Sơ suốt chín phiên đã vạch ra những điểm sai trái, vi phạm luật của chính quyền Hồng Kông. Và phiên cuối cùng – phiên thứ chín (12-9-1931), Tòa đã cho phép kháng án lên Hội đồng Cơ mật và chỉ thị rằng: hồ sơ phải được chuẩn bị và gửi đi trong vòng ba tháng. Đuối lý, luật sư đại diện Bộ Thuộc địa Anh đã tìm cách thoả thuận với luật sư của Tống Văn Sơ. Kết quả của cuộc thoả thuận (vẫn thực hiện lệnh trục xuất của Thống đốc Hồng Kông, nhưng hủy bỏ lệnh phải đi trên một con tàu của Pháp, đến một địa điểm thuộc lãnh thổ của Pháp, mà được tự do lựa chọn nơi mình đến) đã được trình lên nhà Vua, được nhà Vua đồng ý. Toà án Viện Cơ mật Hoàng Gia Anh đã đồng ý trả tự do cho Tống Văn Sơ.

Không có nền tư pháp minh bạch, vì CON NGƯỜI, vì CÔNG LÝ CAO THƯỢNG, tôn trọng ý kiến của luật sư bào chữa, lấy đạo lý, văn minh làm đầu, mà chỉ có nền tư pháp nhỏ nhen, tòa án xử theo nhũng “bản án bỏ túi ” đã định trước vì những mục tiêu tầm thường , thì Cụ Hồ làm sao thoát khỏi nanh vuốt của nhà cấm quyền Pháp Ở Đông Dương thời ấy, để trở thành Lãnh tụ Vĩ Đại của Việt Nam !. Tôi nghĩ Bộ tư pháp Việt Nam nên cải cách tự pháp triệt để theo hướng đó.

Đoàn Văn Vươn là một người cựu chiến binh, một người có học, một nông dân chất phác, đã bị bức hại không chịu nổi, phải đứng lên tự bảo vệ mình. Đó là quả bom lớn, bài học lớn cho Đảng và Chính thể này, nếu còn muốn xây dựng một xã hội “ dân chủ, công bằng, văn minh” như đã tuyên truyền. Không nghiêm túc nhìn nhận sự nguy hiểm của vấn đề này, vẫn xử vụ án áp đặt với người bị hại, bảo vệ bọn cướp ngày, thì nhất định sẽ còn nhiều vụ Đoàn Văn Vươn trong tương lai.

nguồn:http://quechoa.vn/2013/04/06/mot-nen-tu-phap-khong-minh-bach/
======================================================================
Chú ý: Nhấn vào “nhận xét” ở cuối bài để xả stress
          Sẽ xóa những comment nói tục
          Thinhoi001

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chú ý: Điền vào “nhận xét” ở cuối bài để xả stress
Sẽ xóa những comment không phù hợp
Thinhoi001