Hoàng Thanh Trúc (Danlambao)
- Trước thời điểm 3 tấm gương “tù nhân lương tâm” rất thân thương của
đồng bào chúng ta ra trước Pháp Đình CS/XHCN/VN, Chắc chắn phần đông
nhân dân có tấm lòng đôn hậu, trung thực, sẽ cùng nhận định và nói với
cộng đồng dư luận đang quan tâm mà không sợ nhầm lẫn rằng: Điếu Cày, Tạ Phong Tần, và AnhbaSàiGòn - Các bạn ấy có thể là “chưa Thành Công, nhưng đã Thành Nhân” (danh ngôn của tiền nhân Anh Hùng Nguyễn Thái Học).
Bởi vì trong suốt đời mình, nhầm lẫn, tôi, bạn hay một vài chúng ta đôi
khi có thể, nhưng một loạt các cá nhân và tổ chức uy tín từ quốc tế hẳn
nhiên là rất khó nhầm, như: Tổ Chức Bảo Vệ Dân Quyền (Civil Rights Organization), Tổ Chức Ân Xá Quốc Tế (Amnesty International), Đài Quan Sát Nhân Quyền (Observatory for HumanRights), Hội đồng nhân quyền Genève (UN Human Rights Council in Geneva), Hiệp hội báo chí quốc tế (International Press Association), Hiệp Hội Phóng viên không biên giới (Reporters Without Borders Association), Liên Đoàn Quốc tế Nhân quyền (FIDH, International Federation for Human Rights), Tổ chức Thế giới Chống Tra Tấn (OMCT, World Organisation Against Torture), cùng chung với Ủy ban Bảo vệ Quyền Làm Người Việt Nam (Vietnam Committee on Human Rights).
Ngay cả cá nhân nguyên thủ quốc gia có ảnh hưởng nhất của thế giới như
Tổng thống Hoa Kỳ Obama đã nêu tên blogger Điếu cày Nguyễn văn Hải và
các thành viên CLB Nhà báo Tự do ở Việt Nam như là những tấm gương điển
hình, nhân dịp ngày tự do báo chí quốc tế (Washington-3/5/2012). Lại
càng khẵng định thêm bởi cả 3 đều nhận được các giải thưởng mang ý nghĩa
cao đẹp từ quốc tế vinh danh: Nguyễn Văn Hải được trao giải
Hellman/Hammett, Tạ Phong Tần từ Human Rights và Phan Thanh Hải với giải
thưởng uy tín Hellman Hammett năm 2011.
Vậy thì vì tại sao vào ngày 24/9/2012 họ lại bị đưa ra trước pháp đình
tại Tổ quốc Quê hương mình để sẽ (mỉa mai, không là quan toà nhưng ai
cũng biết trước) nhận những bản án tù khắc nghiệt vì cái tội được báo
trước “tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam,
theo khoản 2 điều 88 Bộ luật hình sự ”?
Một câu hỏi mà dư âm của nó như xé nát lòng người, bóp nghẹt mọi trái
tim vang vọng từ trong nước ra đến hải ngoại: Liệu ba con người ấy mà từ
cái cách thức “bất bạo động”, chỉ với tư duy và tri thức thúc đẩy bởi
lòng yêu nước vì trách nhiệm của người công dân thôi, họ lên tiếng với
nhà cầm quyền “nhà nước, đảng” CS/XHCN/VN. Họ đã được dư luận nhân dân
đồng bào trong nước thương yêu trân trọng, gần như tuyệt đối trên các
trang mạng thông tin điện tử, được các hiệp hội nhân quyền quốc tế,
nguyên thủ quốc gia bạn Việt Nam, đồng tình dành nhiều thiện cảm lên
tiếng bênh vực và bảo vệ,. Vậy thì họ liệu có “thiểu năng trí tuệ” chút
nào không, để nhầm lẫn trong hành vi gọi là “Âm mưu tuyên truyền lật đổ
chính quyền nhân dân” (nếu tốt đẹp!) của chính họ? Liệu gần 90 triệu
đồng bào Việt Nam có ngoan ngoãn để nghe lời 3 con người này “tuyên
truyền” lật đổ chính cái chính quyền (nếu tốt đẹp) của chính mình?? Và
nếu nhà cầm quyền CSVN tự tin thật sự là “tốt đẹp” thì họ chẵng phải sợ 3
người mà 90 triệu người họ cũng không sợ ai muốn lật đổ. Không ai đang
sở hữu một căn nhà đẹp tiện nghi mà lại muốn đập phá nó!?? Trừ khi nó
rệu rạo mục nát.
Hãy tìm xem trong khối Asean có quốc gia nào mà nhiều người dân phải ra
tòa vì cái tội “Âm mưu tuyên truyền lật đổ chính quyền nhân dân” như ở
Việt Nam?
Ai cũng đọc thấy trong Hiến Pháp, điều 69 qui định: Mọi công dân VN có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí.
Luật Báo chí qui định: Công dân VN được phát biểu ý kiến về tình hình
đất nước và thế giới được góp ý kiến, phê bình,kiến nghị, tố cáo trên
báo chí đối với các tổ chức đảng, cơ quan nhà nước …
Điều 19 công ước quốc tế nhân quyền LHQ: Mọi người không phân biệt quốc
gia chủng tộc có quyền tự do ngôn luận – quyền tự do tìm kiếm, nhận và
truyền đạt mọi tin tức ý kiến không phân biệt ranh giới, tuyên tuyền
miệng, bằng bảng viết thông qua mọi phương tiện đại chúng khác tùy theo
sự lựa chọn của họ... Tất cả rõ ràng tuồng như dưới ánh mặt trời giữa
ban ngày mà “nhà nước, đảng” này bắt buộc phải tuân thủ như mọi quốc gia
“văn minh” khác trên toàn thế giới... Tuy nhiên...?
Cửa Pháp đình chưa mở - Bản án sẵn “trong túi” các quan tòa, nhưng qua
sự kiện này, từ hình ảnh bóng dáng của các bạn: Điếu Cày, Tạ Phong Tần,
và AnhbaSàiGòn, khiến cho ký ức nhiều đồng bào mình nhớ đến một “bi
kịch” hào hùng cận đại của Dân Tộc cách nay hơn tám mươi năm.
Sáng sớm ngày 13 tháng 6 năm 1930 –
Tại pháp trường Yên Bái, thực dân Pháp hành hình chặt đầu 13 con dân
nước Việt – Anh hùng, đảng trưởng Việt Nam Quốc Dân Đảng Nguyễn Thái Học
và 12 thành viên. Trước khi chịu rơi đầu ông nói với các đồng sự mình: Chúng ta “không thành công – cũng thành nhân”. Một lời nói vô giá gửi lại cho ngàn sau, trong lòng dân tộc Việt –
Trước khi bước đến thụ án Ông Nguyễn Thái Học có trích đọc một đoạn thơ bằng tiếng Pháp trước mặt quan lại Pháp:
“Mourir pour sa patrie,
C'est le sort le plus beau
Le plus digne... d'envie...”
“Chết vì tổ quốc
Chết vì vinh quang
Lòng ta sung sướng
Trí ta nhẹ nhàng”
Trước khi rơi đầu đền nợ nước, tất cả, 13 lời cuối cùng, chỉ duy nhất hô
vang “Việt Nam Vạn Tuế-muôn năm” bởi vì trong 13 trái tim họ đều thấm
đẫm duy nhất một dòng máu dân tộc Việt Nam, và họ là “đảng viên” Việt
Nam Quốc Dân Đảng – một lý tưởng của đảng “sống, chết” cũng chỉ duy nhất
là Tổ quốc và Nhân dân Việt Nam, mà không bởi một chủ nghĩa, lãnh Tụ
hay cá nhân “lai căng” nào khác!
Ngày nay những bậc trí thức trưởng thượng đều ngậm ngùi: Nếu Nguyễn Thái
Học không hy sinh, thực dân Pháp cuốn gói, không có đảng CSVN thì
Nguyễn Thái Học và Việt Nam Quốc Dân Đảng cũng đã như Quốc Dân Đảng Đài
Loan đưa đất nước Việt Nam thành Rồng cất cánh lâu rồi.
Trích đoạn Văn tế Anh Hùng Nguyễn Thái Học của cụ Phan Bội Châu:
Tuy kim cổ hữu hình thì hữu hoại, sóng Bạch Đằng, mây Tam Đảo, hơi sầu cuộn cuộn bóng rồng thiêng đành ôm ông HỌC xa xuôi,
Nhưng sơn hà còn phách ắt còn linh, voi nàng Triệu, ngựa nàng Trưng, hình hạc gió, hãy cô GIANG theo đuổi.
Đoàn trẻ chúng tôi nay:
Tiếc nước còn đau,
Nghĩ mình càng tủi!
Nghĩa lớn không quên,
Giây nô lệ quyết ngày mai cắt đứt, anh linh thời ủng hộ, mở rộng đường Công nhảy, Bằng bay;
Biển lao lung đua thế giới vẫy vùng, nhân đạo muốn hoàn toàn, phải gắng sức Rồng dành, Cọp chọi,
Đông đủ người năm bộ lớn, đốt hương nồng, pha máu nóng, hồn thiên thu như sống lại vẫn còn,
Ước ao trong bấy nhiêu niên, rung chông bạc, múa cờ vàng, tiếng vạn tuế hô càng trỗi càng to. (Sào Nam Phan Bội Châu, (1932)
Ai cũng thấy rất rõ, 3 bạn ấy rất yêu nước nồng nàn như tinh thần anh
linh của các anh hùng Nguyễn Thái Học và các đồng chí của ông, rất
giống, hy sinh chịu đựng lao tù vì lý tưởng cho cộng đồng dân tộc mà
không vì lợi ích cho bản thân. Có khác chăng, họ, Điếu Cày, Tạ Phong
Tần, và AnhbaSàiGòn, bị ngay chính “đồng bào ruột thịt” của mình đày đọa
chứ không phải “kẻ thù thực dân”. Lương tri – Nhân cách – Phẩm giá, dân
tộc nào giữa thời đại văn minh!?Nếu không là Chủ nghĩa cộng sản?.
nguồn:http://danlambaovn.blogspot.com/2012/09/cac-ban-thanh-nhan.html#more
======================================================================
Thế giới nói gì trước phiên xử 3 Blogger CLB Nhà Báo Tự Do tại Việt Nam?
Thế giới nói gì trước phiên xử 3 Blogger CLB Nhà Báo Tự Do tại Việt Nam?
David Thiên Ngọc (Danlambao)
- Vấn đề giam giữ phi pháp 3 Blogger sáng lập CLB Nhà Báo Tự Do cùng
các nhà dân chủ đấu tranh cho tự do nhân quyền ở VN là một vấn đề nhức
nhối đã gây sự chú ý, quan tâm của thế giới. Nhà cầm quyền CSVN đã phải
gánh chịu những lời lên án gay gắt về việc bóp nghẹt tự do ngôn luận,
bịt miệng báo chí và đàn áp những tiếng nói tự do thể hiệnchính kiến của
mình một cách ôn hòa.
Cùng với các nước CS và độc tài khác như TQ, bắc Triều Tiên, Syria,
Eritrea... VN đứng trong hàng cuối bảng của các nước tự do báo chí trên
thế giới. Tổ chức Freedom House có trụ sở ở Washington phân loại các
quốc gia trên thế giới làm ba nhóm như sau:
1 - Nhóm tự do hoàn toàn.
2 - Nhóm tự do một phần.
3 - Nhóm hoàn toàn không có tự do. VN vinh dự ở vào nhóm thứ 3 cùng chung với TQ, Bắc Hàn, CuBa, Lào.
1 - Nhóm tự do hoàn toàn.
2 - Nhóm tự do một phần.
3 - Nhóm hoàn toàn không có tự do. VN vinh dự ở vào nhóm thứ 3 cùng chung với TQ, Bắc Hàn, CuBa, Lào.
Trước ngày xử 3 Blogger CLB nhà báo tự do chúng ta thử điểm sơ qua những
phát biểu quan ngại về tự do báo chí, ngôn luận ở VN. Đặc biệt là sự
quan tâm đến trường hợp của 3 Blogger trong CLB Nhà Báo Tự Do Nguyễn văn
Hải (Điếu Cày), Tạ Phong Tần và Phan Thanh Hải (Anh Ba Sài Gòn) bị giam
giữ trái phép như sau:
-Tổng Thống Mỹ Obama tuyên bố trong ngày quốc tế tự do báo chí kêu gọi
"Đừng quên Bloger Điếu Cày". Tuyên bố được đăng trên trang mạng White
House của toà Bạch Ốc. Qua đó TT Obama nêu lên 3 trường hợp cụ thể trên
thế giới là Bloger Điếu Cày - Việt Nam, nhà tự do Mazen Darwish ở Syria,
và nhà báo Dawit Isaak ở Eritrea. Cả 3 người đều đang bị biệt giam.
- Ngoại trưởng Hoa Kỳ H.Clinton phát biểu trong một cuộc họp báo ở Hà
Nội vào tháng 7/2012 rằng "Chúng tôi lo ngại về hạn chế tự do ngôn luận
trên mạng và phiên xử sắp đến với những người sáng lập CLB Nhà Báo Tự
Do".
-Dân biểu Hoa Kỳ Loretta Sanchez yêu cầu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trả
tự do ngay cho 3 Blogger CLB Nhà Báo Tự Do Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Anh
Ba Sài Gòn. Bà là tác giả của dự luật HR 1410 và nghị quyết H. Res 484
về nhân quyền VN.
-Tổ chức Human Rights Watch yêu cầu chính quyền CSVN huỷ bỏ các tội trạng và trả tự do ngay lập tức cho 3 Blogger nói trên.
- Các tổ chức bảo vệ quyền tự do báo chí như Tổ chức Phóng viên Không
Biên Giới (RSF) và Ủỷ ban Bảo vệ nhà báo (CPJ) cũng đã cực lực lên tiếng
phản đối nhà cầm quyền CSVN trong việc giam cầm các Blogger, các nhà
báo, nhà dân chủ VN đấu tranh trong hoà bình.
Các tổ chức khác như:
- Đài quan sát bảo vệ các nhà đấu tranh nhân quyền (The Observatory for the Protection of Human Rights Defenders)
- Tổ chức kết hợp liên đoàn quốc tế nhân quyền (FIDH, International Federation for Human Rights).
- Tổ chức thế giới chống tra tấn (OMCT, World Organisation Against
Torture) cùng với uỷ ban bảo vệ quyền làm người VN (VN Committee on
Human Rights).
Tất cả đã cùng tuyên bố "Vô cùng quan ngại trước hành động pháp lý
chống 3 Blogger dân chủ. Tạm giam không xét xử 3 Blogger trên từ 12
tháng đến 23 tháng là vi phạm nghiêm trọng luật pháp quốc gia và quốc
tế. Vi phạm điều 120 bộ luật tố tụng hình sự VN".
Tất cả các tổ chức và cá nhân trên đều yêu cầu chính quyền CSVN huỷ bỏ điều 79, 88 trong bộ luật hình sự VN vì nó mang tính mơ hồ và phi luật đồng thời thiếu tính nhân văn.
Tất cả các tổ chức và cá nhân trên đều yêu cầu chính quyền CSVN huỷ bỏ điều 79, 88 trong bộ luật hình sự VN vì nó mang tính mơ hồ và phi luật đồng thời thiếu tính nhân văn.
Điểm sơ qua một số ý kiến phản đối và lo ngại của các lãnh đạo, chính
khách, đại diện các chính phủ và các tổ chức khác trên toàn thế giới đã
chứng minh cho chúng ta thấy sự phi pháp trong việc bắt giam các nhà đấu
tranh dân chủ VN. Việc xiết chặt, bóp chết quyền tự do ngôn luận, báo
chí, dân chủ, nhân quyền của chính quyền CSVN đối với nhân dân VN. Các
hành động trên của chính quyền CSVN là đáng báo động và cần sự quan tâm,
can thiệp và tỏ rõ thái độ, lập trường đối kháng trong mọi quan hệ như
ngoại giao, kinh tế thương mại, quân sự và các chính sách, chiến lược
của các nước đối với VN trước tình hình tồi tệ như đã dẫn ở trên.
Đối với lập trường của chính phủ Hoa Kỳ trong các mối quan hệ với VN
luôn đặt hồ sơ nhân quyền lên bàn nghị sự. Bởi mọi chính sách trong hợp
tác chiến lược, bán vũ khí hay những cam kết lớn... luôn phải được sự
hậu thuẫn của quốc hội. Thế nhưng như ta đã biết quốc hội Hoa Kỳ luôn
quan tâm hồ sơ nhân quyền. Vấn đề này không những đối với VN mà chung
cho toàn thế giới.
Hành động điên cuồng của chính quyền CSVN, chính phủ CSVN mà đứng đầu là
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trong thời gian qua đã gia tăng chà đạp, bóp
chết mọi quyền tự do căn bản của con người như báo chí, ngôn luận... mà
cụ thể nhất là hành động vô cùng ngu dốt được thể hiện qua văn bản
7169/VPCP ngày 12/9/2012 đã công khai trước thế giới rằng chính quyền
CSVN bất chấp mọi sự phản đối của thế giới, ngang nhiên thực hiện các
hành động phi nhân đạo, phi dân chủ, phi pháp. Nhà cầm quyền CS cũng
công khai thể hiện bản chất dối lừa, tráo trở của mình và tiếp tục chà
đạp, bóp chết mọi quyền cơ bản của nhân dân VN. Đồng thời, một lần nữa,
chính quyền CSVN trao cho LHQ và tất cả các quốc gia trên thế giới một
thông điệp rằng chính quyền CSVN đã ngang nhiên xé bỏ các công ước quốc
tế về nhân quyền mà chính quyền CSVN đã ký kết.
CSVN như con thiêu thân và bất chấp mọi hậu quả trong những hành động dã
man, vô đạo của mình đối với nhân dân VN giống như một bầy dã thú đang
điên cuồng tung chạy trối chết trước sự bủa vây của thiên la địa võng.
Ngày tàn của chế độ bạo tàn đã đến. Ngày tự do của toàn dân tộc VN đã
gần kề. Ngày thoát khỏi gông cùm của các Blogger CLB Nhà Báo Tự Do và
các nhà dân chủ yêu nước VN sẽ bắt đầu từ ngày mai 24/9/2012 và những
ngày kế tiếp.
Ngày 23/9/2012
David Thiên Ngọc
danlambaovn.blogspot.com
danlambaovn.blogspot.com
nguồn:http://danlambaovn.blogspot.com/2012/09/the-gioi-noi-gi-truoc-phien-xu-3.html#more
====================================================================
Tản mạn hai chữ 'Tự Do' trước ngày 3 Blogger CLB Nhà Báo Tự Do ra toà
Tản mạn hai chữ 'Tự Do' trước ngày 3 Blogger CLB Nhà Báo Tự Do ra toà
David Thiên Ngọc (Danlambao)
- "Tự do" là khát vọng của muôn loài. Cho dù là một cành cây trong quá
trình sinh trưởng, tiến hoá đều ngoi đầu, nhoài mình ra khoảng trống tự
do để tránh sự chèn ép bởi một sự cản ngăn nào đó.
Đối với loài người, sự "cản ngăn" thì càng không thể. Tự do là điều
không thể thiếu tự muôn đời của mọi dân tộc. Thế nhưng đối với những thế
lực cầm quyền độc đoán, độc tài, thiển cận... thì hai từ tự do lại là
khắc tinh, điềm gở là hố thẳm mà họ luôn né tránh, tìm mọi cách để khống
chế sự phát triển của tự do trong xã hội.
Ở XHVN thì tự do đã bị "cầm tù" qua bao thế hệ. Bởi từ những năm 40s của
thế kỷ 20, XHVN bị cai trị bởi một tập đoàn CSVN thoát thai từ CS Quốc
tế Nga-Tàu dùng vũ lực đứng lên "cướp" chính quyền, lập nên một hệ thống
cai trị độc tài sắt máu phục vụ cho lợi ích của các đảng CS đàn anh và
tự đặt ra những điều mà họ cho là ưu việt, là chân lý. Nhưng ở đây cái
ưu việt, chân lý đó là nguỵ chân lý. Bởi cái quyền mà họ có được không
xuất phát từ nhân dân trao cho mà do họ cướp được và tự cho là có mọi
quyền trên một đất nước mà họ đang cai trị.
Nếu họ có được cái quyền mà do nhân dân trao cho thì đó là quyền thực
thi nhân quyền, dân chủ, chân lý, lẽ phải… Bởi cái đúng luôn luôn ở về
phía nhân dân. Chân lý và lẽ phải đó được thể hiện qua hiến pháp và pháp
luật. Cho nên một khi nhân dân trao quyền cho một chính thể thì nhân
dân cũng có thể tước lại quyền đó một khi cán cân bị lệch hướng. "Cán
cân công lý" lúc này đã bị tập đoàn độc tài cai trị bẻ cong.
Ở một đất nước độc tài toàn trị suy cho cùng thì chưa có một chính phủ
nào có hiến pháp và pháp luật đúng nghĩa của nó. Bởi những cái mà nơi đó
gọi là hiến pháp, pháp luật là không từ nhân dân, không từ chính thống,
chân lý mà từ trong mưu đồ mờ ám riêng tư của một tập đoàn phi chính
nghĩa tự soạn ra, bày ra trong phạm vi nội bộ tập đoàn thống trị rồi tự
hợp thức hoá và đem ra thực hiện cho toàn xã hội như điều 4 hiến pháp
của chính quyền CSVN, luật đất đai, luật hình sự sử dụng toàn những ngôn
từ mơ hồ… như đất đai là của toàn dân, nhà nước thống nhất quản lý?
Điều 79, 88 trong bộ luật hình sự tạo ra những oan khiên, nghiệt ngã cho
toàn dân VN mà các nhà làm luật trên thế giới đều lên tiếng và đề nghị
huỷ bỏ vì nó phi luật! Thế mà các nhà đấu tranh dân chủ VN, nhà báo VN
nêu lên chính kiến đồng thời đấu tranh đòi các quyền tự do căn bản của
con người như tự do ngôn luận, báo chí, tôn giáo… một cách hoà bình phải
chịu án oan, tù đày phi pháp phi nhân bản như TS Cù Huy Hà Vũ, Phạm
Thanh Nghiên, nhà giáo Đinh Đăng Định, LM Nguyễn Văn Lý, ba nhà báo tự
do Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Anh Ba Sài Gòn…
Đó không phải là pháp luật mà là những điều khoản nằm trong thế lực của
kẻ cầm quyền đặt lên đầu dân bị trị, là triết lý của sức mạnh bạo quyền.
Thế lực này nó chỉ được nuôi dưỡng và bao che trong một thời gian nhất
định. Bất cứ một chính quyền nào thiếu tính chính danh mà còn hiện hữu
thì đó chỉ là sự bám víu tạm bợ trên tảng băng đang trên đà tan rã mà
thôi.
Trong mỗi con người chúng ta luôn khát vọng niềm tự do. Con chim yêu
chuộng khoảng trời xanh, con thú thích băng mình trong rừng thẳm. Khát
vọng tự do là lẽ tự nhiên. Tự do luôn phát triển trên mọi bình diện. Tự
do đi lại, cư trú, ngôn luận, báo chí, đức tin... để hỗ tương cho quyền
con người, quyền được sống, quyền mưu cầu hạnh phúc... Như trong thân
thể của con người thiếu đi một bộ phận nội tạng thì khó mà duy trì cuộc
sống.
Trong xã hội cũng thế. Nhân dân mất đi sự tự do, mất đi những quyền căn
bản của con người thì xã hội đó đang đứng trên bờ vực thẳm. Đúng thế!
Cho dù là nhà cầm quyền đó có sắt máu đến đâu, bạo quyền thế nào thì
cũng chỉ đàn áp, bắt bớ, cầm tù hay giết chết một phần nhỏ nhân dân chứ
không thể bỏ tù cả dân tộc!
Chính sách và đường lối cai trị của bất cứ một chính thể nào cho dù là
ưu việt cũng không là mãi mãi đúng và tốt đẹp, nếu không có sự đóng góp
của toàn dân để chỉnh huấn, sửa sai trong mọi thời điểm thông qua nghị
viện đích thực đại diện cho toàn dân.
Một nhà nước độc tài toàn trị xem sự bày tỏ chính kiến của những nhà dân
chủ bất đồng với chế độ là kẻ thù, xem phản biện xã hội là đối nghịch
là "phản động" và sẽ dùng bạo lực để dập tắt nhằm bảo vệ và củng cố chế
độ. Nhưng một khi chính kiến đó là của toàn dân thì đây là một khát
vọng. Mà đã là khát vọng của toàn dân thì như những con sóng thần. Người
ta chỉ có thể bịt, trám những vết nứt, lỗ rò của một con đập để cho
nước khỏi rò rỉ mà thôi chứ không thể ngăn cản được một khi nó đã vỡ
bờ!
Tất cả mọi dân tộc trên thế giới chứ không riêng gì Việt Nam ta một khi
tự do và các quyền căn bản bị cướp đi và đã đến thời kỳ quá độ thì cho
dù là một nông dân chân chất cũng vùng lên phẫn nộ và vượt qua sự sợ
hãi. Nhân dân Việt Nam với bản chất hiền hoà, vị tha nhưng không vì thế
mà nhu nhược. Chính sự phẫn nộ và vượt qua sự sợ hãi của người dân bùng
lên thì cũng chính là lúc người dân đẩy sự sợ hãi về phía chính quyền.
Qua sự luống cuống trì hoãn nhiều lần trong việc xét xử ba nhà báo tự do
của chúng ta và đám tang của bà Đặng Thị Kim Liêng thân mẫu của nhà báo
Tự do Tạ Phong Tần thì ta quá rõ!
----
Hành động cuống cuồng ra tay đàn áp, bắt bớ của chính quyền đối với
người bất đồng chính kiến, người dân đi biểu tình thể hiện lòng yêu
nước, thể hiện những đòi hỏi chính đáng hợp pháp của mình cho đất nước
cho dân tộc là lộ rõ sự sợ hãi của họ. Chính quyền CSVN chỉ có thể cầm
tù phi pháp một Cù Huy Hà Vũ, một Điếu Cày, Lê Công Định, Việt Khang, Tạ
Phong Tần, Anh Ba Sài Gòn... Chỉ có thể đàn áp, bạo lực đe doạ Minh
Hằng, Thục Vi, Kim Tiến... chứ những hành động đó không thể áp dụng cho
toàn dân tộc Việt Nam!
Do đó nỗi sợ hãi của chính quyền CSVN đã lộ rõ trên chính hành động của
mình đó là tiếng chuông báo hiệu cho giờ phút cáo chung của chế độ. Hơn
thế nữa đảng CSVN cầm quyền không có sự chính danh. Đồng thời tự trong
hàng ngũ lãnh đạo của đảng, chính quyền luôn yếu kém về mọi mặt. Trên
lĩnh vực trí thức đã đành. Chính trị thì lệ thuộc, lỗi thời bảo thủ,
luôn nhai lại đường lối, tư tưởng từ trong những thời kháng chiến dĩ
vãng xa xôi cũ rích mà hầu hết các nước XHCN trên thế giới đã khai tử.
Từ trong bộ óc của Mao, Hồ đã chôn sâu gần 1/2 thế kỷ. Đồng thời cố bám
víu lấy quyền lực, quyền lợi cho cá nhân. Kinh tế kế hoạch XHCN què quặc
đang hồi co giật, các nhóm lợi ích ra sức thi nhau móc ngoặc, vơ vét
nguyên khí, tài lực Quốc Gia cho đến hồi khánh kiệt! Ngoại giao thì nói
và làm theo sự chỉ đạo của Bắc Kinh, đốn mạt đưa tay xin viện trợ khắp
mọi nơi... cùng với các nước còn bám đuôi đại Hán như bắc Triều Tiên, Cu
Ba, Lào. Muốn có con đường tươi sáng thoát cảnh đói nghèo cũng mon men
học theo kinh tế Tư Bản hòng kéo dài thêm tuổi thọ nhưng lại sợ mất quan
điểm chính trị(CNCS) lại lấp liếm là đi theo nền "Kinh tế thị trường
định hướng XHCN" thật khôi hài. Một mô hình kinh tế mà các nhà Nobel
kinh tế cũng phải chào thua!. "Tham nhũng, hư hỏng ở đâu cũng có"(TBT
đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng). Các nước văn minh tiến bộ trên thế giới thì
mỗi ngày mỗi tránh xa, cắt viện trợ. Vốn ODA bị sử dụng tuỳ tiện không
theo một nguyên tắc nào khiến các chủ đầu tư dự án phải ngưng trong sự
rẻ khinh!
Những điều kiện ngoại, nội tại của chính quyền CSVN trên sân khấu chính
trị đã cho ta thấy rõ hồi kết của vở tuồng. Thế thì hào khí của những
ngọn lửa từ những trái tim nồng cháy của các Anh Thư Tuấn Kiệt như Minh
Hằng, Thục Vy, Kim Tiến, Mẹ Nấm, LS Lê Quốc Quân, BS Phạm Hồng Sơn, BS
Nguyễn Đan Quế, Thượng Toạ Thích Quảng Độ… hãy đốt cháy bùng lên. Hàng
triệu con dân yêu nước VN trong và ngoài nước sẽ không ngồi yên khi đuốc
thiêng rực sáng.
Để chuẩn bị cho hành trình bước tới tương lai của tổ quốc trong bối cảnh
con đường chính trị VN đang đến ngã rẽ, khúc quanh… thì giới trí thức
VN hơn bao giờ hết hãy gánh lấy trách nhiệm lèo lái non sông cùng nhân
dân vượt qua nguy biến, vượt qua bể khổ mà gần một thế kỷ qua đã bao
phen chìm nổi...
Đây là lúc mà toàn dân VN không còn sự lựa chọn nào khác là dũng cảm
đứng lên thể hiện hào khí dân tộc để xoay chiều chính trị, đổi thay xã
hội. Thời điểm mà giới trí thức nhìn rõ hơn vị trí của mình nắm tay
chung vai cùng tất cả những nhà yêu nước VN khẳng định nội lực không thể
để giang sơn ngập chìm trong máu lửa.
Ngày 20/9/2012
nguồn:http://danlambaovn.blogspot.com/2012/09/tan-man-hai-chu-tu-do-truoc-ngay-3.html#more
=====================================================================
Chú ý: Nhấn vào “nhận xét” ở cuối bài để
xả stress
Sẽ xóa những comment nói tục
Thinhoi001
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chú ý: Điền vào “nhận xét” ở cuối bài để xả stress
Sẽ xóa những comment không phù hợp
Thinhoi001