Thứ năm, ngày 13 tháng mười hai năm 2012
Sau khi Minh - sỹ quan dưới quyền của Canh Hoàn Kiếm được gắn tên " đạp
" thì hoá ra hai thanh niên cùng thế hệ là Minh và Chí Đức mới biết
nhau.
Họ biết nhau vì chỉ làm cách nhau có ...500 m. Chí Đức làm tại Bưu điện
bờ Hồ, còn Minh đạp làm tại công an quận Hoàn Kiếm, góc Tràng Thi - Bà
Triệu và hai đứa đều cùng là đảng viên, Bố Mẹ đều đảng viên cựu, cùng
thời cùng lứa.
Chí Đức xem ra có trình độ hơn nhiều Minh đạp về mọi mặt : Đức là Kỹ sư
Bách khoa Hà nội, chắc chắn phải học giỏi mới thi vào và học được tại
Bách khoa đến lúc ra trường và vào được VNPT - một cơ quan rất kén trong
chuyên môn và trình độ.
Còn Minh thì ai cũng biết : sỹ quan công an đâu cần học giỏi để thành
tá thành uý, đa số họ học kém, chạy chọt hoặc xin xỏ để vào học rồi bổ
túc dần. Thậm chí có anh còn chưa tốt nghiệp nổi trung học vẫn lên tá
như báo nêu, vẫn có bằng thạc sỹ...sau này mới phát hiện ra bằng trung
học mua rởm. Một thực tế là nhiều sỹ quan lên đến cấp tá cấp tướng nhưng
máy tính và ngoại ngữ không biết nửa chữ, cái điện thoại thông minh
cũng chưa biết dùng, thư điện tử hay các phần mềm văn bản tối thiểu mà
học sinh cấp 1 ngày nay thành thạo cũng còn hơn các tá tướng ấy.
Sau khi Minh đạp biết Chí Đức thì đã muộn, Minh quả là gặp hạn trong
cuộc đời binh nghiệp khi biến mình thành khuyển của Canh, suỵt một cái
thì Minh đạp vào mặt một đảng viên, một kỹ sư, một thanh niên cùng thế
hệ, giỏi hơn mình, có tiếng nói và danh tiếng được cộng đồng nể phục hơn
mình rất nhiều, thậm chí nếu so sánh thì Đức 100 điểm, Minh chỉ đáng 3
điểm, nhân cách của Minh còn là âm.
Giá như, nếu cho thời gian quay ngược lại thì chắc chắn Minh sẽ không
làm như vậy, Minh " đạp " đã nổi tiếng toàn cầu qua cú đạp vào mặt Chí
Đức. Minh giờ đi đâu cũng sẽ được gọi đầy đủ cả tên cúng cơm lẫn tên
đệm. Bố Mẹ và vợ con của Minh sẽ suốt đời phải nuốt nhục với cái tên đó.
Một người đàn bà chỉ biết đọc chữ và lên mạng là đã có thể hết cảm hứng
gặp mặt Minh chứ chưa cần được Minh đạp tán tỉnh hay lên giường.
Đức quả là người cao thượng khi anh tha thứ cho Minh, tha thứ cho gia
đình của Minh sau vụ Minh đạp mặt Đức. Nhưng một điều chắc chắn là :
Minh đạp không bao giờ dám đi họp lớp với bạn bè cùng học trường Thăng
Long nữa vì hầu hết các bạn đều đã biết Minh đạp đã rơi xuống bể phốt
sau khi cái tên Minh đạp ra đời.
Chí Đức hãy tha thứ cho Minh đạp, hãy thương hại những kẻ mua danh ba
vạn bán danh ba đồng như Minh, hãy để bể nước bọt của cộng đồng dạy Minh
tập bơi ra khỏi vùng tăm tối, gột rửa để thành một con người có não bộ,
được xứng đáng hàng ngày hít thở không khí Thăng Long như những thanh
niên như Chí Đức.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chú ý: Điền vào “nhận xét” ở cuối bài để xả stress
Sẽ xóa những comment không phù hợp
Thinhoi001