Trước
hết khoan vội vã nghĩ về nghĩa bóng với ý xấu nào đó trong tựa đề bài
viết của tôi. Những từ ngữ trong tựa đề có vẻ giật gân nhưng tôi chỉ
muốn nói tới ngữ nghĩa đen đích thực của nó.
CA SĨ KHÁNH LY
Tình…
Lên đường về Việt Nam (VN), trong hành
trang của mình, Khánh Ly mang nặng chữ tình theo nghĩa rộng. Tình yêu
quê hương; tình cảm với một quá khứ sống động thời tuổi trẻ ở miền Nam;
tình yêu âm nhạc, nghệ thuật; tình cảm dành cho quần chúng hâm mộ trong
nước; tình bằng hữu, đồng nghiệp; và những băn khoăn trước thái độ không
mấy hài lòng của một bộ phận trong cộng đồng người Việt tị nạn cộng sản
(CS), mà Kánh Ly là một thành viên không thể tách rời.
Tôi chưa bao giờ có cái nhìn khắt khe
với bất kỳ ai từ nước ngoài về thăm VN. Là người Việt ly hương, mong
được trở về quê nhà, dù dưới bất kỳ lý do nào, làm ăn hay thăm thân, tôi
đều cho là nguyện vọng chính đáng. Điều cần đánh giá là thái độ và việc
làm của họ trong thời gian ở VN, cách ứng xử với nhà cầm quyền của chế
độ CSVN, một chế độ mà họ đã tự nguyện trốn chạy, muốn đoạn tuyệt, dù đã
phải đối diện với nhiều hiểm nguy, mất mát, thậm chí cả mạng sống.
Tôi cũng giữ quan điểm đúng mức, trung
dung trong việc các ca sĩ từ nước ngoài về VN biểu diễn hay từ trong
nước qua Mỹ, như là chuyện bình thường. Tôi đã chứng kiến người Việt ở
Mỹ vui vẻ chào đón các ca sĩ từ miền Bắc qua như Hồng Nhung, Mỹ Linh,
Thanh Lam, Thu Hà, Thu Phương, v.v… Một số người cưới vợ, lấy chồng,
sống hoà hợp và bình đẳng trong cộng đồng. Những trường hợp bị chống đối
dường như rất ít và thường có lý do chính đáng, như Đàm Vĩnh Hưng, hay
Hồng Vân. Chỉ khi thật sự đặt mình vào hoàn cảnh của những người căm
ghét chế độ CS vì chế độ này đã gây ra bao nhiêu tai ương, tội ác cho họ
và thân nhân, hiện vẫn đang tiếp tục chà đạp công lý và quyền tự do ở
trong nước, thì mới có thể thông cảm và chia sẻ cho sự chống đối này.
Khánh Ly không phải là người đầu tiên
trong giới ca nhạc hải ngoại về VN và chắc chắn không phải là nguời cuối
cùng. Trước Khánh Ly đã có Elvis Phương, Hương Lan, Chế Linh, Tuấn
Ngọc, v.v… cũng là những ca sĩ đã được nhìn nhận ở đỉnh cao trong làng
ca nhạc VN ở nước ngoài.
Khánh Ly thường nói “VN luôn nằm trong trái tim“,
chân thật và giản dị như với bao người VN khác sống xa đất nước. Trong
thâm tâm, tôi mong muốn Khánh Ly bình yên, thanh thản về nước, thực hiện
nguyện vọng chờ đợi từ rất lâu của mình và mang tiếng hát về VN cho
những người hâm mộ.
Khi nói đến dòng tân nhạc miền Nam
trước năm 1975 và của người Việt hải ngoại sau năm 1975, ca sĩ Khanh Lý
phải là một trong những người nằm ở vị trí hàng đầu, có thể xem là ca sĩ
số một, thể hiện xuất sắc nhất, có hồn nhất các nhạc phẩm của nhạc sĩ
Trịnh Công Sơn.
Khánh Ly không chỉ nổi tiếng với người
miền Nam trước và sau năm 1975, mà tên tuổi và giọng ca của Khánh Ly đã
vượt không gian, thời gian đến với hàng triệu người miền Bắc yêu thích
các ca khúc trữ tình, những “bài hát da vàng” của dòng nhạc Trịnh.
Bỏ qua mọi định kiến, yêu, ghét, khó ai
phủ nhận được Trịnh Công Sơn là khuôn mặt tài năng nổi bật trong di sản
âm nhạc hiện đại của Việt Nam. Nếu toàn bộ tác phẩm của ông là đứa con
nghệ thuật, thì Khánh Ly, có thể nói, do duyên phận và định mệnh, là một
nửa cơ thể của đứa con tinh thần và nghệ thuật đó.
Hạnh phúc nhất của nguời nghệ sĩ chính
là lòng mến mộ và quý trọng của đông đảo công chúng. Tôi không nhìn qua
lăng kính chính trị hẹp hòi để đồng nghĩa chuyến lưu diễn của Khánh Ly
tại VN với cách suy diễn dễ dãi, thiếu thiện chí như là sự phục vụ, hát
cho chế độ CS nghe. Trong hoàn cảnh nào người nghệ sĩ cũng hạnh phúc khi
thấy tiếng hát của mình có ý nghĩa cho cuộc sống, tài năng nghệ thuật
có cơ hội thể hiện, cống hiến cho những người ái mộ, dù chỉ là một số
nào đó trong những hoàn cảnh nghiệt ngã.
Công chúng hôm nay đến với Khánh Ly
dường như chắc chắn không phải đến với giọng ca của một nữ ca sĩ đã ở
tuổi 67. Họ đến với Khánh Ly trong con người bằng da bằng thịt, trong
hình ảnh của huyền thoại “Nữ hoàng chân đất”, “Nữ hoàng sân cỏ” với chất
giọng trời cho “không giống ai”, “giọng ca thật như nói”, truyền cảm
đặc sắc tâm tư của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn qua những nhạc phẩm của ông.
Tôi tin rằng, từ Sài Gòn, Đà Nẵng, tới
Hà Nội, bằng những lời ngợi khen công khai của số ít, hoặc bằng suy nghĩ
của số đông thầm lặng, nhưng với tất cả công chúng, Khánh Ly là đứa con
của miền Nam, là biểu tượng của một nền văn hoá và âm nhạc tự do của
Việt Nam Cộng Hoà, mà nếu không có nó, sẽ đồng nghĩa với không có nghệ
sĩ Khánh Ly nổi tiếng hôm nay. Nó cũng tương tự như hình ảnh của Phó thủ
tướng Đức Philipp Rösler. Nếu không được trưởng thành và hưởng một nền
giáo dục tốt đẹp của nước Đức dân chủ tự do, trong chế độ CSVN một cậu
bé mồ côi sẽ khó vượt qua được thân phận của “con sãi ở chùa lại quét lá
đa”.
Một hình ảnh đẹp và tự hào như thế của
Việt Nam Cộng Hoà, trước công chúng, ngay trong lòng chế độ CS, giữa Hà
Nội và Sài Gòn, há chằng phải là tuyệt vời sao!
Nếu không về lúc này, khi còn có thể
hát, nguyện vọng của Khánh Ly trở lại hát trên quê nhà sẽ thui chột tỷ
lệ nghịch với sự tăng lên của tuổi tác, là điều đáng tiếc cho cuộc đời
của một nghệ sĩ tài hoa. Ca sĩ Thanh Tuyền cũng đã nói: “Khánh Ly đã 67 tuổi rồi. Cũng mong được về nước để hát trên mảnh đất quê hương mình. Chị ấy muốn về trước khi quá muộn”- (Giaoducnet.vn).
Tiền…
Có người vội vã nhận định về chuyến lưu diễn của Khánh Ly tại Việt Nam: “Money first!”.
Tôi được biết, tour diễn của Khánh Ly
sẽ được công ty Đồng Dao trả tiền cát-xê rất cao. Ngoài bao ăn ở đi lại,
mỗi show của Khánh Ly được trả 20 ngàn đôla. Cho cả tour diễn tại Hà
Nội, Đà Nẵng, Sài Gòn, Khánh Ly sẽ thu được từ 100 ngàn tới 200 ngàn
đôla, phụ thuộc vào số lượng show lớn nhỏ có thể thực hiện. Với mặt bằng
cát-xê chung hiện nay, Khánh Ly nằm mơ không có được một số tiền lớn
như thế ở Mỹ trên sàn diễn. Nó không chỉ hấp dẫn mạnh mẽ với Khánh Ly,
một người không phải thuộc giới giàu có, mà với tất cả.
Khi đồng ý chi một số tiền lớn như
trên, công ty Đồng Dao, nhà tổ chức, hẳn đã phải tính toán rất kỹ thành
quả từ show diễn của Khánh Ly, ý thức rất rõ ca sĩ Khánh Ly sẽ cuốn hút
số lượng người xem như thế nào. Số tiền lớn này có sức mạnh cám dỗ là
đương nhiên. Có ai không thích tiền? Nhưng Khánh Ly hoàn toàn xứng đáng
nhận nó, vì nó là thành quả lao động nghệ thuật mà Khánh Ly đã phải làm
việc miệt mài và tích luỹ trong suốt 50 năm qua.
Cho nên, nếu nói “Money first!“. Câu trả lời là: “Thì đã sao, why not!“. Đồng tiền kiếm được bằng lao động lương thiện và minh bạch, thì có gì phải lăn tăn!
Nghịch lý…
Nhưng tất cả xem ra không đơn giản trong hỗn mang của các nghịch lý.
Trước hết phải nhìn nhận Khánh Ly là “persona non grata” của chế độ CSVN.
Khánh Ly đã hai lần bỏ chạy khỏi chế độ
CS, lần đầu lúc còn bé theo gia đình vào Nam năm 1954, khi CSVN cai trị
ở miền Bắc, và lần thứ hai di tản qua Mỹ, năm 1975, sau khi Sài Gòn bị
thất thủ và CSVN cai trị trên cả nước.
Tâm trạng của Khánh Ly trong hai lần chạy trốn chế độ CS có thể mô tả qua nhạc phẩm “Xin đời một nụ cười” của nhạc sĩ Nam Lộc:
“Tôi bước đi
Vì không muốn làm kẻ tội đồ,
Vì tôi muốn lại kiếp con người
Muốn cuộc đời có những nụ cười
Tự Do ơi, Tự Do, em đổi bằng thân xác
Vì hai chữ Tự Do ta mang đời lưu vong”…
Trong thời gian sống ở Mỹ, Khánh
Ly đã tham gia rất nhiều chương trình văn nghệ chống cộng của hội đoàn
người Việt. Với những nhạc phẩm “Đêm Việt Nam” của Hà Thúc Sinh, “Ai trở về xứ Việt” của Phan Văn Hưng, “Đêm Chôn Dầu Vượt Biển“của Châu Đình An, “Hát trên những xác người” của Trịnh công Sơn, v.v… Khánh Ly không làm nhà cầm quyền căm ghét mới là lạ.
Khánh Ly cũng đã từng tuyên bố “Tôi chỉ về khi không còn chế độ cộng sản nữa mà thôi”, theo tờ “Giaoducnet.vn” ngày 7/8/2012 trong bài “Sự tráo trở của Khánh Ly“.
Lời tuyên bố của Khánh Ly rồi cũng nhạt
nhoà theo những đổi thay và các biến động của thời gian. Khánh Ly đã về
VN hai lần trong năm 1996 và 2000, về chơi thăm thú, chứ không phải về
biểu diễn. Nhưng Khánh Ly duờng như bị “cấm cung” tại Đệ Nhất Khách Sạn,
quận Tân Bình, gần sân bay Tân Sơn Nhất, đi lại bị an ninh theo dõi,
kiểm soát ngặt nghèo.
Cuối năm 1994, nhân chuyến lưu diễn Âu
châu của các ca sĩ hải ngoại, trong đó Khánh Ly là nhân vật trung tâm,
những bạn hữu tổ chức ở Đức đã phối hợp với chúng tôi ở Ba Lan, lần đầu
tiên mời đoàn qua Ba Lan. Đại sứ quán CSVN tại Ba Lan lúc ấy đã ra chỉ
thị cấm nghiên cứu sinh, đảng viên đi xem. Chúng tôi thuê Cung Văn hoá
làm nơi biểu diễn, nằm ở trung tâm thủ đô Warsaw, thời cộng sản là nơi
tổ chức các đại hội đảng hoặc hội nghị nhà nước. Cung Văn hoá chứa được
khoảng ba nghìn chỗ ngồi hôm ấy kín hết. Bất chấp lệnh cấm của toà đại
sứ quán CSVN, tôi nhìn thấy một số nghiên cứu sinh quen biết ngồi trong
đám đông. Còn cộng đồng người Việt tại Ba Lan đã dành cho các ca sĩ hải
ngoại sự chào đón nồng ấm lạ thường. Khánh Ly nói chưa bao giờ được hát
trên một sân khấu sang trọng như thế. Khánh Ly bị khán thính giả cuồng
nhiệt “hành hạ” hát theo yêu cầu liên tiếp và tặng không biết cơ man nào
là hoa, đến mức ba quầy bán hoa tại chỗ hết sạch, chúng tôi đã phải
chạy ra ngoài tìm nguồn cung cấp thêm.
Sự kiện này cho thấy nhà cầm quyền CSVN
không ưa thích Khánh Ly không chỉ trong nước mà còn vượt ra cả ngoài
biên giới VN. Nhưng bên cạnh đó cho thấy dân miền Bắc cũng rất ái mộ ca
sĩ này, bỏ qua mọi khác biệt về môi trường sống và nhãn quan chính trị.
Sự chuẩn bị cho cuộc hành trình về VN
lần này chẳng mấy dễ dàng. Nguyện vọng của Khánh Ly về VN biểu diễn được
nói đến gần hai năm nay. Lẽ ra nếu “cơm lành canh ngọt”, Khánh Ly đã có
thể về cùng chuyến với ca sĩ Chế Linh hồi cuối năm 2011, nhưng Khánh Ly
chưa được nhà cầm quyền chấp thuận.
Trong số những người có công vận động
nhà cầm quyền cấp giấy phép biểu diễn tại VN cho Khánh Ly, trước hết
phải kể đến Nguyễn Công Khế, cựu Tổng biên tập báo Thanh Niên. Ở đây
cũng nói thêm, ông Khế là người được em gái của Trịnh Công Sơn, ca sĩ
Trịnh Vĩnh Trinh, trao lại bản quyền của các tác phẩm nổi tiếng của anh
trai mình, trả ơn ông Khế đã cứu chồng thoát án tử hình trong một vụ án.
Trong chuyến lưu diễn của Khánh Ly, Nguyễn Công Khế sẽ được công ty
Đồng Dao trả một số tiền bản quyền không nhỏ. Tất nhiên để lobby cho
Khánh Ly, ông Khế không chỉ múa may bằng tay và nước miếng với các quan
chức CS có thẩm quyền. Thế là ơn nghĩa sòng phẳng, có đi có lại, trong
sự ràng buộc của cả cuộc chơi.
Với những nghịch lý nêu trên, từ việc
nhà cầm quyền CSVN đồng ý cho Khánh Ly về VN biểu diễn, xuất hiện nhiều
giả thiết, những ý kiến ủng hộ, chống đối cũng là hiển nhiên.
Giống như các trường hợp của Nguyễn Cao
Kỳ, Phạm Duy, những người đã làm cho rất nhiều người trong cộng đồng tị
nạn CS trên thế giới thất vọng, sự có mặt của nghệ sĩ Khánh Ly trên sân
khấu tại Việt Nam, mặc nhiên nằm trong mong muốn của nhà cầm quyền CSVN
cho chính sách tuyên truyền “đoàn kết dân tộc”, “cởi mở” và nghị quyết
36 lừa mị và dối trá.
Khánh Ly về nước đúng vào thời điểm nhà
cầm quyền CSVN đang sử dụng bàn tay sắt bóp nghẹt dã man nhất quyền tự
do tư tưởng và bày tỏ chính kiến ôn hoà, bằng bản án 39 năm tù và quản
chế cho ba bloggers Điều Cày, Tạ Phong Tần, Anh Ba Sài Gòn, trong ngày
24/9 vừa qua. Một đồng nghiệp miền Nam của Khánh Ly, nhạc sĩ Việt Khang,
đang ngồi tù chỉ vì viết những khúc ca yêu nước, chống bành trướng xâm
lược Trung Quốc và lên án sự đàn áp tàn nhẫn, côn đồ của công an CSVN
đối với những người tham gia biểu tình yêu nước. Hơn 150 ngàn chữ ký của
cộng đồng người Việt gửi Tổng thống Barack Obama kêu gọi can thiệp trả
tự do cho Việt Khang và các nhà tranh đấu dân chủ khác đang bị giam cầm,
cũng như lời kêu gọi của chính ông và nhiều chính phủ các nước, của các
tổ chức bảo vệ tự do báo chí, nhân quyền, đã chẳng mảy may động lòng
trắc ẩn của những tên đao phủ CS Ba Đình.
Lời kết
Trong ngổn ngang của tình, tiền và
những nghịch lý, về VN biểu diễn, ca sĩ Khánh Ly phải đối diện với bộ
máy kiểm duyệt của chế độ, bên cạnh những mưu đồ, cạm bẫy khó lường
khác, chắc chắn không bao giờ Khánh Ly có thể sống và thể hiện như một
nghệ sĩ của tự do – nguồn cảm hứng quan trọng nhất của người nghệ sĩ.
Tôi chia sẻ tâm tình của Khánh Ly rằng, “nhập gia tuỳ tục”, vì chẳng thể
nào khác, nhưng muốn hay không, mặc nhiên đây là sự thoả hiệp trên thế
yếu, chấp nhận tinh thần tự do, khai phóng của nguời nghệ sĩ bị cầm tù!
Dù thế nào đi nữa, kể cả trên thế yếu,
tôi mong rằng, Khánh Ly sẽ cố gắng giữ toàn vẹn hình ảnh của mình, hình
ảnh cao đẹp của một biểu tượng văn hoá, nghệ thuật tự do của miền Nam,
của Việt Nam Cộng Hoà, một quốc gia tuy không còn trên thực tế, nhưng đã
tạo nên đứa con âm nhạc Khánh Ly. Rất nhiều người lính đã hy sinh xương
máu cho sự tự do ấy, trong đó có người yêu của Khánh Ly. Nếu khác đi,
môt bên sẽ là sự hả hê của những kẻ đã thành công lợi dụng hình ảnh
Khánh Ly cho mục đich tuyên truyền bịp bợm, một bên khác là hàng triệu
con tim trong cộng đồng người Việt tị nạn CS trên thế giới, đau buồn vì
vết thương sau 37 năm chưa lành bị khoét sâu thêm.
Là người của công chúng, Khánh Ly giờ
đây không thể thay đổi quá khứ và rũ bỏ nó, càng không thể cho phép bản
thân chỉ sống cho riêng mình!
Lucius Seneca, nhà hiền triết La Mã, nghệ sĩ hài đương thời, một tên tuổi lớn của văn học La Mã, đã nói: “Nhiều người quan tâm đến danh tiếng, nhưng ít người chú trọng tới lương tâm“.
Hy vọng rằng Khánh Ly sẽ đứng vào số nhiều vế trước và cả số ít vế sau của câu danh ngôn.
Xin cho tôi được bỏ vào hành trang của Khánh Ly lời ca của nhạc phẩm “Ai trở về xứ Việt“:
“Ai trở về xứ Việt
Ta gửi về theo một ít tự do
Tự do, tự do và nhiều lắm, nhiều nhớ thương tha thiết
Đến cửa ngục tù chia bớt chút buồn lo”…
Được biết Khánh Ly là tay chơi phé có
hạng ở California. Ván bài về VN kỳ này khó khăn và phức tạp hơn hai kỳ
trước nhiều. Tôi hy vọng và tin rằng Khánh Ly không để hở bài và sẽ
thắng.
Đừng ngộ nhận về bản chất độc ác, dối
trá và cách cư xử tráo trở, bạc như vôi của chế độ CS và cũng đừng ảo
tưởng về bất kỳ sự thay đổi bản chất nào của nó! Đừng để phạm sai lầm để
rồi hối tiếc khi đã ở vào mùa Thu của cuộc đời, ca sĩ Khánh Ly ạ!
© 2012 Lê Diễn Đức
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chú ý: Điền vào “nhận xét” ở cuối bài để xả stress
Sẽ xóa những comment không phù hợp
Thinhoi001