Vũ Hoàng, phóng viên RFA
2012-09-09
Theo quy luật của tạo hóa: hè qua, thu tới; thay vào cái nắng oi ả của mùa hè là lớp nắng vàng như rót mật và những làn gió nhẹ đầu tiên báo hiệu tiết trời đổi thay.
Mùa thu ở bờ hồ Tidal Basin ở Washington, DC.
Chương trình ANCT kỳ này, xin được cùng quí độc giả không chỉ đắm mình vào những giai điệu tuyệt vời về mùa thu mà cũng điểm lại những bài thơ thu bất hủ của những thi sĩ Việt Nam.
Mùa Thu Cho Em
Có lẽ, trước hết xin được giới thiệu ca khúc Mùa Thu Cho Em của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên đã được trình bày qua tiếng hát ca sỹ Ngọc Lan để mở đầu cho chương trình âm nhạc cuối tuần kỳ này.Dường như khi nghe bài hát Mùa Thu Cho Em được sáng tác hơn 40 năm về trước, người nghe không chỉ cảm nhận được mùa thu với những trái tim yêu thương “vương màu xanh mới” mà ở đó người nghe còn như đắm chìm vào một thiên nhiên đang chuyển mình với “mưa giăng lá đổ” với “nai vàng hát khúc yêu đương”.
Tiếng Thu
Bài hát khiến người ta liên tưởng đến bài thơ Tiếng Thu của nhà thơ Lưu Trọng Lư:Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thổn thức?
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ?
Em không nghe rừng thu,
Lá thu kêu xào xạc,
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô ?
Đây Mùa Thu Tới
Mùa thu lá đổi màu ở thành phố Amenia, New York.
Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang
Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng.
Đây mùa thu tới mùa thu tới
Với áo mơ phai dệt lá vàng
Rồi đọc tiếp những câu thơ sau, người nghe lại thấy thấm thía một nỗi cô đơn, như có gì chia ly, báo hiệu sự cô đơn, lạnh lẽo của buổi giao mùa:
Hơn một loài hoa đã rụng cành
Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh
Những luồng run rẩy rung rinh lá
Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh.
Có thể nói cảnh thu của Xuân Diệu thật đẹp, song lại man mác đượm buồn, nó như thể hiện sự cô đơn trong lòng thi nhân thuở ấy. Cái buồn trong thơ của Xuân Diệu có lẽ cũng là nỗi buồn nhè nhẹ, nỗi buồn của những người thuộc thế hệ trước khi
“hôm nay trời nhẹ lên cao,
tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn”
Hai sắc hoa Tigon
Mùa thu ở Washington, DC. Photo by Thy Nga/RFA.
Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn,
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc,
Tôi chờ người đến với yêu đương.
Từ đấy, thu rồi, thu lại thu,
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ...
Người ấy, cho nên vẫn hững hờ.
Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ,
Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
Gió về lạnh lẽo chân mây vắng,
Người ấy ngang sông đứng ngóng đò.
Mặc dù là tác giả của Hai Sắc Hoa Tigon, với chữ ký TTKH, nhưng nhiều người vẫn không biết chắc đó có phải là bút hiệu Thâm Tâm – TTKH là ai? Dường như đó vẫn là những bí ẩn của thi ca Việt Nam, sau đúng 75 năm bài thơ ra đời, người ta vẫn tranh cãi liệu TTKH là ai? Bài thơ này nhắn gửi đến người nào? Nhưng thôi có lẽ cứ để những bí ẩn đẹp đẽ kia mãi vẹn nguyên, cứ để những mối tình dang dở sẽ tinh khôi khi không có gì là trọn vẹn.
Cây Lộc Vừng ở Bờ Hồ Hoàn Kiếm, Hà Nội, lá đổi màu vàng khi trời vào thu. RFA photo.
Ai đâu trở lại mùa thu trước
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng
Hay của Huy Cận:
Sắc trời trôi nhạt dưới khe
Chim đi, lá rụng, cành nghe lạnh lùng
Còn đây là những khúc thơ thu của Thái Can
Chẳng được như hoa vướng gót nàng
Cõi lòng man mác giá như sương!
Ta về nhặt lấy hoa thu rụng
Ðặng giữ bên lòng nỗi nhớ thương
Và, ca khúc Con Thuyền Không Bến của nhạc sĩ bạc mệnh Đặng Thế Phong với những tiếng thu chan chứa ẩn trong tâm trí người nghe suốt hơn 70 năm qua.
nguồn:http://www.rfa.org/vietnamese/programs/MusicForWeekend/autumn-songs-poems-vhoang-09092012124527.html
==================================================================
Chú ý: Nhấn vào “nhận xét” ở cuối bài để xả stress
Sẽ xóa những comment nói tục
Thinhoi001
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chú ý: Điền vào “nhận xét” ở cuối bài để xả stress
Sẽ xóa những comment không phù hợp
Thinhoi001