Thứ Năm, 28 tháng 3, 2013

Nhật ký mở lại (lần thứ 40): THƯ MỞ GỬI NHỮNG ÔNG LỘC…KHÁC…
Ngày 27/3/2013

THƯ MỞ GỬI NHỮNG ÔNG LỘC…KHÁC…
 

Mình đã viết xong mấy trang nhật ký về chuyện ông Lộc nguyên bộ trưởng Bộ Tư Pháp, nguyên ủy viên trung ương Đảng, nguyên trưởng đoàn thay mặt 72 vị nhân sỹ trí thức (bị ép nhận phút cuối cùng, ngay lúc đến trụ sở quốc hội để trao bản hiến pháp khác-theo chính ông Lộc nói trên Tivi)…

Về các thứ lý luận lạ lùng về chuyện ký hay rút laị chữ ký của ông ta …
Về các thứ bênh che, ”rửa mặt” đỡ cho ông ta khi ông ta “trở cờ” với những lý lẽ rất chi là “thực tiễn và nhân bản”, như “không nên đòi hỏi quá ở một ông già 79 tuổi!?”, rằng thì là “ông ta làm được đến thế cũng là tốt quá rồi!”, rằng thì là… “ đấu tranh cũng phải có sách lược “khi tiến khi lui”, cũng có khi phải “chấp nhận ngừng bắn”!...

Đặc biệt còn có người, sau khi “bốc thơm” hành động tham gia chiếu cố của ông Lộc ký vào bản “kiến nghị sửa đổi hiến pháp mới 72” lại còn chửi một số lớp trẻ (?) lâu nay trốn chui, trốn nhủi ở đâu bỗng hôm nay nhảy ra nặng lời lên án một ông già đã gần đất xa trời“!????(*)

Mình cũng định lên tiếng đề nghị với “những người mình còn tín nhiệm và hy vọng” hãy “DỨT KHOÁT MỘT LẦN CUỐI CÙNG: chia tay với những ai càng ngày càng lộ rõ:

LÀM GÌ THÌ LÀM, NÓI GÌ THÌ NÓI, ĐẢNG CỦA HỌ VẪN LÀ LỰC LƯỢNG ƯU TÚ LÃNH ĐẠO TOÀN DIỆN ĐẤT NƯỚC NÀY!

Cũng không cần làm nhẹ tội cho những kẻ “nay thế này mai thế khác” để đỡ bị mất mặt trước dư luận vì mình đã “đánh đu với tinh”! Trái lại phải thẳng thừng lên án hành động “phản bội -trở cờ” rõ ràng thậm chí “chối tội”, vu cáo như … “không làm nhưng bắt buộc phải ký!??”

Với những lý do:

Không thể nào tự rửa nhục bằng cách làm nhẹ hành động bị cắm sừng bởi chính vợ mình! Rằng thì là: “Chẳng qua “thị” hơi thiếu lập trường kiên định yêu chồng (!?) hay “thị” chỉ vì có tính hay “đứng núi này trông núi nọ!?” hoặc “tuổi đang còn trẻ thiếu suy nghĩ..” mà thôi!

Trái lại, hàng triệu con mắt, trái tim, khối óc sẽ nghĩ thế nào đây, nếu lần sau cũng lại có một bản tuyên bố, kiến nghị cần chữ ký của đông đảo mọi người? 
Ai bảo đảm sẽ chẳng có một vài ông Lộc này, Lộc khác được “vinh dự” mời đứng hàng đầu (cho có thế, có lực?)!?
Ai không biết chứ mình thì “em chã!” bị dính theo hoặc “theo đóm ăn tàn” mấy ông “đảng viên thà chết không rời…lộc đảng” này thì “Xin lỗi! em đã ngán tận cổ rồi!” Bảo mình “vô tình chia rẽ phong trào” thì …xin lỗi! mấy ổng đã “chia rẽ” bọn mình từ quá lâu rồi! Ít nhất những người như mình thì từ “quần chúng phức tạp”, “lực lượng thoái hóa”, “phần tử bất mãn”, ”kém hiểu biết”, ”cơ hội”, thậm chí “phản động “là sự phân loại dân đen chia (rẽ) để trị đã có sẵn của các ông ấy từ khuya rồi! Chẳng có chi mà phải...lo sợ, buồn phiền!

Tưởng rằng ông Lộc (người mang các-táp đen) cùng các vị lão thành cả nước biết mặt biết tên... bị bọn con nít lưu manh ngăn cản, chúng nó "mày tao chi tớ" khi các ông đến đạt vòng hoa tưởng niệm liệt sĩ Bắc Sơn... sẽ nuốt hận chờ thời...Nào ngờ...Nào ngờ...Nguồn Ảnh: Blog TS Nguyễn Xuân Diện
Bài viết này của mình để:

1 -Một phần nói với ông Lộc và những nguờì như ông Lộc (nhưng chưa đến nỗi tệ như ông Lộc khi trả lời RFA) rằng: trừ các ông đã tự thấy mình đã “trót dại dột” làm cái việc phản đảng của các ông nên cần có hành động “phản tỉnh” chứ chẳng một ai có thể dí súng bắt các ông lên Tivi “nói những gì họ muốn các ông nói” một khi các ông thẳng thừng từ chối cái việc làm tự hạ nhục mình và các bạn bè như vậy!
Có ngu mấy thì cũng chẳng ai đi hạ lệnh bọn công an đến còng tay các ông để đưa ra tòa vì tội “có ý kiến không thống nhất với các ông lãnh đạo đương thời"!!!

2 -Một phần để chứng minh rằng: Nếu mình bị...buồn về mấy ông “trước sau không như một” thì lần này qua chuyện ông Lộc càng chứng tỏ: Mình đã đúng! khi báo động cho lớp trẻ về sự quỷ quyệt của những “tay chơi chính trị”! Thời gian cả trước mắt lẫn lâu dài sẽ trả lời Sai? Đúng?
Và chuyện “ông Lộc của triều đình họ Nguyễn” đã trả lời giúp mình một phần! Do đó mình không post bài lên blogspot nữa mà lưu lại trong my documents để biết đâu 5, 10 năm sau có ngày nó lại được ra mắt công khai trên giấy trắng mực đen chưa biết chừng!

Và xin thay thế bằng bài này:


THƯ NGỎ GỬI CÁC ÔNG…. LỘC KHÁC!

Tôi, Tô Hải 87 tuổi

Nguyên là chiến sỹ Vệ Quốc Đoàn từ năm 1945,

Nguyên học sinh quân chính Nguyễn Huệ Khóa I

Nguyên học viên Lục Quân Trần Quốc Tuấn khóa V,

Nguyên đảng viên đảng Lao Động Việt Nam từ 1949,

Nguyên là Cán bộ Văn Nghệ Quân Đội, Nhạc sỹ sáng tác vào loại nhiều huân, huy chương từ ông Hồ, ông Giáp đến trước khi về hưu (1986) là ông Lương cấp cho tới mức thống kê ra mà phát ngượng vì nó tố cáo cả người cấp lẫn người nhận đều thành tích “nói dối ăn tiền” như nhau.

Nguyên giải thưởng Nhà Nước (đợt I)

Nghĩa là: tôi cũng đủ tư cách để sống thoải mái đàng hoàng cho đến hết đời...

Nhưng chẳng may, tôi có cái đầu và con tim quá “phức tạp” nên sớm “suy thoái” đến mức: từ năm 2007 đến nay cứ nghĩ sao viết vậy rồi tung lên Internet! Đặc biệt cái gì tôi đã “phạm tội” với đông bào tôi đều tung hê lên mạng hết. Từ những chuyện “Chính phủ Trần Trọng Kim và cựu hoàng bảo Đại bàn giao và trao ấn kiếm cho chính phủ cụ Hồ đã bị xuyên tạc thành cướp chính quyền trong tay Nhật Pháp”….đến các vụ bắt bớ, bỏ tù, thủ tiêu... khai tử tác phẩm và tác giả “không vô sản”, đến chủ trương “đỏ hóa” Á Châu, “đánh cho Liên Xô đánh cho Trung Quốc”, nướng chả hàng triệu con em đất Việt vì cái chủ nghĩa khùng điên, ác độc của mấy anh Đức, anh Nga râu sồm-đầu hói …tôi cũng đã liều mạng vạch trần nhiều sự thật tôi có tham gia mà lớp trẻ hôm nay không hề hay biết!

Và tôi đã được hàng triệu người đọc, được bạn bè, đồng ngũ, đồng đội, đồng hương nhiệt liệt ủng hộ! Điều làm cho tôi phấn khởi mà tiếp tục còn cái gì nhớ được thì cố gắng viết ra bằng hết!

Và để làm được điều này, SỰ GIÚP ĐỠ ĐỘNG VIÊN CỦA CÁC BẠN MỘT THỜI “ĐÔNG CHÍ CŨ” LÀ VÔ GIÁ!

Tôi bảo đảm là những nguyên cán bộ cao cấp, những nguyên ủy viên TƯ, nguyên tướng tá, có đồng quan điểm với tôi, đặc biệt là không ai không nhận thấy: SỰ THOÁI HÓA ĐẾN THÊ THẢM CỦA LỚP ĐẢNG VIÊN ĐANG NẮM QUYỀN LỰC HIỆN NAY. Và gần như ai gặp tôi cũng đều phải thốt ra một câu:

“Thật xấu hổ! Khi đứng chung hàng ngũ với bọn này chứ chưa nói phải cúi đầu chấp hành mọi ý kiến, nghị quyết của bọn chúng nữa!”


Và gần như ai cũng thấy: CẦN THAY ĐỔI TẬN GỐC CÁI CƠ CHẾ ĐẢNG TRỊ ĐẠI SUY THOÁI NÀY.

Vậy mà:

Vì sao mà mọi chuyện vẫn dẫm chân tại chỗ thậm chí ngày càng tồi tệ hơn?

Một trong nhiều nguyên nhân dẫn tới tình trạng này chính là:

1-Sự im lặng của một số con người mà quyền lợi “vinh quang ảo” (?) gắn quá chặt với cái quá khứ mà phủ nhận nó thì phải phủ nhận chính mình! Cứ như các ông bố già có những đứa con đi ăn cướp, giết người nhưng nỡ nào đưa chúng ra ánh sáng, bỏ tù chúng “Xấu chàng, hổ ai” cho nên: Im lặng là tốt nhất! Nhưng trong thâm tâm, một số người vẫn mong có ngày ai đó đưa nó vô tù kẻo có ngày chúng mất mạng vì phe đảng hay do nhân dân nổi dậy thì vẫn là mong ước của những ông bố bà mẹ này!

2-Một số vì quá bức xúc trước tình hình xã hội quá đảo điên, người vô tài bất tướng trở nên siêu giầu; kẻ quanh năm làm ăn vất vả thì miếng cơm không đủ no; kẻ thù xâm chiếm biển đảo thì quyết giữ vững tình hữu nghị 4 tốt, 16 chữ vàng, cấm dân chúng phản đối biểu tình; tham nhũng tràn lan từ anh cán bộ thôn xã đến trung ương…thì chỉ…phê bình, khiển trách là chính...v. v... và v. v...
Một vài vị đã phải ra mặt lên tiếng, trả lời đài này báo nọ cho nó có vẻ “phản biện, đối kháng” với nhà cầm quyền đương thời …Nhân dân, nhất là lớp trẻ, và trong đó có cả mình thì hy vọng: Mấy ông này mà xuống đường đòi chủ quyền đất nước, hay ‘ủng hộ người mất đất mất nhà như Đoàn văn Vươn thì chắc chắn sẽ có thể kéo theo hàng trăm, hàng ngàn, hàng vạn người chứ chẳng chơi! Ai dám bắn bỏ, ai dám bắt mấy vị tóc bạc trắng, ngực đỏ huân chương này cơ chứ! Hy vọng nối tiếp hy vọng!

Nhưng cuối cùng thì…

Chỉ sau mấy cuộc thăm viếng tận nhà “của anh hai, anh ba, anh tư” hoặc một cuộc tặng thưởng nhân ngày nhận “Thẻ 50, 60, 70 năm tuổi đảng” có quay phim đưa lên Tivi….(Thậm chí có vị còn được tặng cả nhà, villa )….Thế là….Hết!

Tất cả những lời lẽ “sĩ khí cách mạng anh hào” ngày nào đã biến mất tăm!

Tệ hơn nữa là có vị còn lên mạng, trả lời báo chí để “nói lại cho rõ”  cái mục đích cuối cùng của mình “Góp ý như thế để "Đảng Ta” ngày càng vững mạnh! càng được toàn dân tín nhiệm muôn đời!” Thậm chí còn: ”Không bao giờ có ý kiến bỏ vai trò lãnh đạo toàn diện của Đảng!”, “Không bao giờ có ý tách quân đội khỏi sự lãnh đạo của Đảng!”

-Một số vị tuy không được.. “ăn cà rốt” hay bị phang mấy cái gậy nhưng bị công an và chính quyền “mời làm việc” hoặc con cái bị quấy rầy dữ dội (kiểu ông Lộc) hoặc gia đình “góp ý” vội rút lui có trật tự… không trống không kèn!

-Với tất cả ba loại cán bộ cao cấp trí thức lão thành kể trên thì tôi, nhân danh những người đồng trang lứa xin kiến nghị:

1- Xin phát huy tinh thần cách mạng thuở xưa: Đã ra trận thì không được sợ chết!

2- Đã thấy con đường mình đi là đúng thì kiên quyết đi đến cùng

3- Quyết không bị ám ảnh bởi cái vinh quang giả tạo lỗi thời và cũng không trông chờ ở một sự ân sủng nào của “tương lai”.

4-Sẵn sàng và vui vẻ tiếp nhận những cú đánh ác độc cuối cùng như như họ đã “phang” Trần Độ, Trung Tướng, Phó Chủ tịch QH, TWUV, “một cú chết tươi”……là KHAI TRỪ VỀ VỚI QUÂN CHÚNG!

Hầu hết các vị đều chẳng còn sống lâu dài gì, chẳng còn mong hưởng thụ gì cuối cái cuộc đời bị phản bội này thì ngại gì cái vụ “cắt lương hưu” cơ chứ??? Ngồi vá xe như tiến sỹ Nguyễn Mạnh Tường năm nào, chẳng lẽ “bao chiến sỹ anh hùng lạnh lùng vung gươm ra sa trường” cánh ta lại chịu thua?

Bằng không thì MONG QUÍ VỊ CỨ IM LẶNG LÀ VÀNG cho!

Đừng làm những việc, ăn nói “lẩm cẩm lúng túng” kiểu ông Lộc nữa! Ảnh hưởng rất tai hại đến tinh thần của cả triệu con mắt, trái tim của lớp trẻ đang ngày đêm mơ ước có ai sẽ giơ cao ngọn đuốc dẫn đường nhưng, giữa đêm chẳng giông chẳng bão gì bỗng …tắt ngấm!

Mong các vị Lộc A, Lộc B, Lộc C….hãy cứ im lặng là vàng đi còn hơn là lại để xẩy ra một đống Lộc giống như…Nguyễn đình Lộc!

Thật lòng mong muốn vô cùng!

Tôi,
Thành phần thoái hóa nặng

Trích vài điều làm tôi cực…BUỒN!

(*) Trả lời BBC Tiếng Việt, GS Nguyễn Huệ Chi cho biết, có nhiều người đã viết những lá thư bày tỏ nỗi buồn, nỗi đau và xin rút tên khỏi danh sách vì thế: “Anh (ông Lộc) vẫn cố giữ được chữ ký thế là tốt rồi”.

Còn trả lời RFA Tiếng Việt, ông Nguyễn Đình Lộc nói rằng: “Cái việc hôm ấy đã làm xong rồi thì rút hay không rút làm gì nữa? Chỉ làm bằng ấy thôi chứ có làm thêm điều gì đâu? Chuyện gì mà ân hận nhỉ? Quốc hội kêu gọi nhân dân đóng góp ý kiến thì chúng tôi góp ý kiến thôi có gì đâu mà ân hận? Tiếp thu hay không thì đó là việc của ban soạn thảo, đem trình Quốc hội thì Quốc hội quyết chứ”.


Còn chuyện bênh ông L
c thì vô lý đến thế này đây:

Tệ hơn, những người chỉ trích, lên án trên mạng Internet nhằm vào những đối tượng như đối với trường hợp bác Lộc, phần lớn lại là những người ẩn danh. Sẽ là một điều đáng xấu hổ khi đứng trong bóng đêm mà “vung tay” như vậy. Và nếu họ còn trẻ thì lại là một điều đáng xấu hổ hơn, khi bản thân mình thì phải chui nhủi giấu mặt nhưng lại lớn tiếng chê bai một cụ già đã ở cái tuổi an phận thủ thường để chờ về với ông bà, rằng (thì là) không dũng cảm!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chú ý: Điền vào “nhận xét” ở cuối bài để xả stress
Sẽ xóa những comment không phù hợp
Thinhoi001