Chủ Nhật, 8 tháng 12, 2013

Lương Kháu Lão - Con cá mập nào sẽ nuốt chửng mảnh đất vàng Zone 9?

Lương Kháu Lão - Con cá mập nào sẽ nuốt chửng mảnh đất vàng Zone 9? 



Lương Kháu Lão
Sau vụ hỏa hoạn thảm khốc làm chết sáu người tại Zone 9, đã có rất nhiều bài viết về khu văn hóa ẩm thực tự phát này của Thủ đô Hà Nội. Rồi “không quản được thì cấm”, ông chủ tịch thành phố đã chơi con bài cố hữu. Nhưng mấy hôm nay sau cái lệnh cấm kì cục này, các báo đưa tin Zone 9 vẫn hoạt động bình thường. Và đó là lí do tôi đến Zone 9 tối nay để mục sở thị
Không biết ai là người đầu tiên đặt cái tên này cho Nhà máy Dược phẩm Trung ương II khi nó rút đi ra ngoại thành định vị tại địa chỉ mới ở Khu công nghiệp Quang Minh. Một cái tên rất Tây. Zone có nghĩa là vùng, là Khu, còn số 9 là số nhà của nhà máy trên phố một chiều Trần Thánh Tông. Nhưng nhà máy còn một cổng nữa ở số 38 phố Nguyễn Huy Tự. Theo nhà báo Xuân Bình thì người đầu tiên làm ăn ở đây và có thể nói là thành đạt là người có thương hiệu Barbetta - tên của chiếc xe máy ga do những lao động xuất khẩu Việt Nam mang từ đất nước Tiệp Khắc XHCN về những năm 80 thế kỉ trước.
Đó là một mảnh đất rộng tới 11.156 m2, mặt tiền trông ra vườn hoa Yerrsin phía phố Trần Thánh Tông, và vườn hoa nho nhỏ hình tam giác trên phố Nguyễn Huy Tự, tức là mảnh đất có vị trí rất đẹp. Phía sau liền với nhà tang lễ Bộ Quốc phòng, có thể vì lẽ đó nó dữ.
Trên khuôn viên này, nhà máy cho xây dựng năm đơn nguyên. Cổ nhất là ngôi nhà hai tầng xây theo kiểu Tây từ năm 1960 nhưng còn khá tốt. Nhà mới nhất 5 tầng xây theo kiểu ta mái bằng – là nơi hai lần xảy ra tai nạn. Một lần một cô gái chụp ảnh vô ý bị rơi xuống do tường đổ bị ngất ngày 21-1. Lần mới nhất xảy ra ngày 19-11 khi cháy quán bar Fuse đang sửa chữa làm sáu công nhân chết ngạt. Và đó chính là cái cớ để ông chủ tịch thành phố ra lệnh cấm khu Zone 9 hoạt động
Tại cơ sở xây cất “hổ lốn” này, những chủ đầu tư mà nhiều người là nghệ sĩ đã sáng tạo các hình thái kiến trúc mang hơi hướng cổ điển xen lẫn hiện đại. Bằng chứng là các bức tường vẫn để nguyên gạch mộc trông có vẻ hoang dã và cũng có thể họ nghĩ sẽ đến một ngày không xa sẽ phải ra đi nên đầu tư ít tiền bao nhiêu càng tốt nhưng phải thể hiện được ý tưởng thiết lập một không gian văn hóa đặc thù. Và họ đã thành công khi thu hút được rất đông giới trẻ cả Ta lẫn Tây đến đây hàng ngày.

Đây là nơi các bạn trẻ giao lưu ăn uống nhẹ nhàng, chỉ có các quán bar, quán karaoke, quán café, nơi trưng bày các tác phẩm nghệ thuật, nơi các nhà thơ nổi tiếng như Hồng Thanh Quang, Nguyễn Thế Hoàng Linh trình bày trước các cử tọa những bài thơ mới sáng tác. Không có vũ trường ồn ào hay gây ra tai tiếng. Nơi có bãi đỗ xe, có quảng trường mang cái tên rất dân dã “quảng trường thời đại đồng nát”. Chính những ý tưởng cổ kim đông tây kết hợp này đã làm nên Zone 9 với cái tên đầy tự hào “ Hợp tác xã nghệ sĩ-tổ hợp không gian văn hóa nghệ thuật”và nó thu hút ngay cả ông thị trưởng thành phố Berlin khi đến đây khai trương Lễ hội Bia Đức, mang văn hóa Đức hòa nhập với văn hóa thuần Việt.
Một khi thành phố Hà Nội không xây dựng nổi một không gian văn hóa cho các nghệ sĩ thể hiện tài năng kinh doanh và sáng tạo thì các nghệ sĩ hoàn toàn có quyền tự hào tìm kiếm cho mình mảnh đất để thi triển tài năng của họ. Đáng lẽ thành phố phải khuyến khích họ, tạo điều kiện cho họ phát huy cái bản sắc văn hóa của đất Hà thành thanh lịch, nơi du khách ngoại quốc đến thủ đô mà không biết vui chơi thưởng thức nghệ thuật ở đâu. Tiếc thay vin vào cớ cháy nhà không quản lý được nên thành phố đã ra lệnh cấm các hoạt động ở Zone 9. Đó chỉ là một cái cớ! Chỉ một buổi khảo sát bên ngoài Zone 9 vẫn đang hoạt động bình thường sau lệnh cấm tuy có ít khách hơn, qua trò chuyện với một số người quen biết và không quen biết, chúng ta có thể hiểu được đằng sau bản chất của lệnh cấm này là cái gì. Rất mong được bạn đọc tham bác.
Năm 2000, thành phố đã có quy hoạch di chuyển các nhà máy trong đó có nhà máy Dược phẩm 2 ra khỏi Trung tâm thủ đô, nhưng mãi đến tháng 10-2012, nhà máy Dược phẩm mới chuyển đi. Tháng 5-2013 công ty Bình An được giao nhiệm vụ nghiên cứu, khảo sát tình hình để báo cáo thành phố xây dựng và phê duyệt quy hoạch đầu tư thành tổ hợp cao ốc văn phòng cho thuê và nhà ở. Nhưng ngay lập tức công ty Bình An đã “bán” cho công ty Tiến Bộ từ tháng 8-2013 đến tháng 2-2014, tức là chỉ còn hơn hai tháng nữa. Công ty Tiến Bộ lập tức “bán lại ” cho công ty Thành Đạt và công ty này “bán tiếp “cho các hộ tư nhân cải tạo thành các kiot kinh doanh. Có thể họ biết sớm muộn đây sẽ là quy hoạch treo trong thời kì thị trường bất động sản đóng băng nên “điếc không sợ súng” cứ chơi cái đã.
Nhưng rồi vụ cháy xảy ra, cơ quan điều tra đã cho khởi tố vụ án. Lỗi do các công nhân làm ăn tác trách, do chủ đầu tư lơ là. Nhưng còn có lỗi của các cơ quan quản lý từ cấp quận đến cấp thành phố đã rất lỏng lẻo trong khâu quản lý đất đai nhà xưởng suốt hàng chục năm qua. Họ không thể vô can! Bây giờ “mất bò mới lo làm chuồng” thì đã quá muộn. Nói cách khác đó cũng chỉ là một ví dụ của cái gọi là sở hữu toàn dân về đất đai của Hiến pháp sửa đổi vừa được Quốc hội thông qua mà hệ quả thì đã nhãn tiền.
Cháy nhà, chết người, cấm kinh doanh buôn bán, bao người mất người mất của nhưng có nhiều con cá mập đang khấp khởi mừng thầm. Ai sẽ lọt được vào vòng đấu thầu đây, ai sẽ thắng thầu. Không! Ai sẽ được chỉ định thầu. Trong cái thiết chế quá độ tiến lên chủ nghĩa xã hội này, “cái gì không mua được bằng tiền sẽ mua được bằng rất nhiều tiền”. Người ta nghĩ đến ông tài phiệt tỉ phú đô la Phạm Nhật Vượng. Người đã chiếm được hai mảnh đất vàng ở quận Nhất thành phố Hồ Chí Minh, chiếm được các mảnh đất vàng ở Hà Nội nơi trước đây là Nhà máy cơ khí Trần Hưng Đạo, nhà máy cơ khí Trung quy mô, nhà máy Rượu Hà Nội và bây giờ có thể là Zone 9. Có tiền người ta không chỉ mua được cái hữu hình như đất đai nhà cửa chức tước mà còn mua được cả cái vô hình là chủ trương chính sách. Nhưng các cụ đã dạy “quả quýt dầy có móng tay nhọn”. Người ta đã gợi ý giải tỏa Zone 9 để mở rộng bãi để xe của Nhà Tang lễ Bộ Quốc phòng tức Nhà Tang lễ Quốc gia vì dạo này các cụ tiền bối rủ nhau ra đi nhiều quá. Đầu tư cái gì về kinh tế xã hội thì tranh cãi còn chán nhưng đầu tư cho quốc phòng an ninh và đền ơn đáp nghĩa thì bố thằng nào dám chống.
Lương Kháu Lão
unnamed_001.jpg
unnamed_002.jpg
unnamed_003.jpg

Khách gửi hôm Thứ Sáu, 06/12/2013          
nguồn:https://danluan.org/tin-tuc/20131206/luong-khau-lao-con-ca-ca-map-nao-se-nuot-chung-manh-dat-vang-zone-9
======================================================================
Zone 9 và ông chủ tịch



Xuân Bình
clip_image002

Thông tin về việc Hà Nội đóng cửa Zone 9 chẳng khác nào những que hàn trong tay những người nông dân bất cẩn từng gây nên hỏa hoạn tang thương ở Fuse ngày 19 tháng 11. Văn bản đầu tiên của Chủ tịch UBND thành phố đã làm bùng lên, loang rộng trên mạng xã hội hàng loạt ý kiến trái chiều, thái độ, phản ứng khác ngược. Là một công dân, chắc chắn ông Nguyễn Thế Thảo quá rõ chúng ta đang sống trong một xã hội quá bất toàn. Người Hà Nội đang tồn tại trong một đô thị đầy ngập rủi ro. Việc xảy ra sự cố nhỏ nhưng có quá nhiều cái chết thương tâm, tiếc thay, đau đớn thay lại không phải là những vụ việc, sự kiện hy hữu, chưa từng.
Là chủ tịch thành phố, ông Thảo phải quá rành rẽ: như bất kỳ một dự án bất động sản lớn nào khác, khu vực số 9 Trần Thánh Tông luôn ẩn giấu quá nhiều những câu chuyện loằng ngoằng về lợi ích và tiềm ẩn những xung đột giữa các nhóm đầu tư. Zone 9 là một phát sinh nhỏ bé, đơn lẻ, tự phát, ngẫu hứng, cảm tính và dựa trên những quyền lợi ngắn hạn. Đó là một thực thể quá mong manh, yếu đuối trước các quyền lực hành chính.
Là một nhà quản lý, ông Thảo dễ dàng nhận biết Zone 9 cũng là một cuộc chơi mà dường như tất cả các bên đều có lợi. Kinh doanh tự gắn bó với nghệ thuật, kết nối với văn hóa, giáo dục, mở lối cho du lịch, dần hướng đến chăm sóc sức khỏe tinh thần của cư dân đô thị. Chính quyền không phải chi thêm một nguồn tài chính. Chủ đầu tư lớn có một giải pháp tình thế. Doanh nghiệp có chỗ kiếm tiền. Nghệ sĩ có không gian sáng tạo hay xả bỏ các ẩn ức. Người dân có thêm những giá trị gia tăng trong đời sống văn hóa.
Là một kiến trúc sư từng du học nước ngoài, một người có học, ông Thảo quá hiểu: Zone 9 không mới với các đô thị phát triển trên thế giới nhưng lại là một hiện tượng lạ nhất trong lịch sử phát triển đô thị của Hà Nội, của Việt Nam, của Đông Dương từ sau khi người Pháp rút đi. Đó không chỉ là thái độ của các nhà đầu tư, giới văn sĩ, tri thức trẻ. Đó cũng là cảm nhận của rất nhiều người nước ngoài đang sinh sống ở Hà Nội, của bà Viện trưởng Viện Goethe, của người đồng cấp với ông Thảo ở Berlin từng biểu lộ trong chuyến đi tới Zone 9 gần đây.
Là một chính trị gia dạn dày, ông Thảo không thể không lưu tâm rằng: Trong tương lai không xa, Zone 9 chính là những thử nghiệm đầu tiên, hình ảnh hấp dẫn của một đô thị sáng tạo, nhân văn và bền vững, những khái niệm, thuật ngữ mà người dân Hà Nội mới chỉ thấy trên giấy tờ, nghe được từ diễn văn của lãnh đạo chính quyền trong 59 năm qua. Không chỉ thế, những mô hình như Zone 9 còn là cơ hội để những nhà quản lý bày tỏ một thái độ gần gũi, thân thiện và có trách nhiệm hơn với đời sống.
….Vậy vì sao cùng cháy như Đồng Xuân, Keangnam, Marriott, cao ốc Điện lực…, mà thành phố chỉ quyết Zone 9 ngừng hoạt động? Vì sao từ hiện tượng Fuse, là thủ lĩnh, là người có trách nhiệm, ông Thảo lại không chuyển ngữ cho đúng hay hành xử phù hợp với một nhu cầu mới thiết thân của các công dân Zone 9, một cộng đồng các nghệ sĩ năng động bậc nhất của thủ đô? Vì sao ông Thảo không hàn gắn lại những sự cố nhỏ, không nhen nhóm và thổi bùng lên một sinh khí mới cho cái thành phố đang mất dần sức hấp dẫn, đang triệt tiêu các động năng và đang quá khốn khó này?
Với những phán quyết của mình, ông Thảo chỉ tiếp tục cho người Hà Nội nhận thấy một quán tính trong nhận thức, một mô thức hành xử quen thuộc của chính quyền. Thao tác hành chính ấy, chân dung chính trị đó có khác mấy những người nông dân ngoại thành vừa bỏ tay cày, cầm mỏ hàn và châm lên biến cố?
Loại trừ những nguyên nhân chìm ẩn khác, cho đến mai này, tai nạn của Fuse ngày 19 tháng 11 năm 2013 sẽ chỉ là một đám cháy nhỏ, mô hình Zone 9 sẽ đóng, mở bình thường, nếu những người nông dân không đi ngược con đường cần để thoát hiểm. Từ thảm họa này, không ai, không bao giờ được chọn cách hành xử dễ dãi khi muốn tránh xa ngọn lửa dữ. Phải chấp nhận bịt mặt, lao qua đám cháy để không hít khói độc và làm mồi cho tử khí. Bài học đau thương đó luôn đúng với tất cả mọi trường hợp, mọi người, với cả sự nghiệp chính trị của ông Thế Thảo?
Muôn đời, tai nạn và biến cố là bất ưng, là không đổi. Người ta chỉ có thể thay đổi góc đứng, cách nhìn và thái độ hành xử với nó. Nhận thức đúng điều này, duy trì và phát triển hơn nữa mô hình Zone 9 phải là quy hoạch mới, hiệu lệnh mới của thực tại. Người Hà Nội không cho phép biến Zone 9 thành nhà tang lễ cho những không gian sống sáng tạo và nhân văn. Không ai lỡ giết chết những mầm sống, niềm tin nhỏ nhoi vào những điều… có thể tử tế!
X.B.
clip_image004
Được đăng bởi bauxitevn vào lúc 07:44
nguồn:http://boxitvn.blogspot.com/2013/12/zone-9-va-ong-chu-tich.html
======================================================================
ZONE 9 CẦN ANH CỨU, THƯA ANH VŨ ĐỨC ĐAM.

Wednesday, December 4, 2013
Tôi bảo đảm rằng, những người đang quyết tâm ra quyết định đóng cửa Zone 9- Quận nghệ thuật, là chưa hề đặt chân tới đây
Và tôi trân trọng mời anh tới một lần, anh Vũ Đức Đam.
Để anh hiểu rằng vì sao giới trẻ Hà Nội chúng ta lại đam mê tới QUẬN NGHỆ THUẬT này đến như thế, và anh biết không, gần 50% khách tới đây lại là khách nước ngoài.
Hà Nội có thêm dấu ấn lãng mạn, dấu ấn lạ, dấu ấn thu hút, dấu ấn hai thế hệ, dấu hai thế kỷ chính là ở Zonne9 này, nó không chỉ là các chuỗi hoạt động nghệ thuật hôm nay do nhiều nghệ sĩ tên tuổi thực hiện và đang hút hồn giới trẻ, nó chính là cấu trúc, chính là bối cảnh của một thời chiến tranh lửa đạn, một thời Hà Nội máu và hoa, một thời bao cấp, nó là địa chỉ hiếm hoi, quý giá, là cầu nối cho chúng ta giữa hiện tại và quá khứ.
Zone9 đã thành cái tên Quận Nghệ thuật, cái tên đó được vinh danh không phải bằng ngôn từ quảng cáo, nó được vinh danh bởi chính cái hoạt động tuyệt vời, cái không gian nghệ thuật, không gian văn hóa, không gian thư giãn, không gian sáng tạo, không gian mở trong mọi cuộc giao lưu của các bạn trẻ với bên ngoài, cái không gian cộng đồng mà ở nước ta không nơi nào có được.
Zone9 là điểm nhấn văn hóa lạ, mới mẻ, hấp dẫn, vừa sôi động vừa trầm lắng, vừa ấn tượng vừa lãng mạn, mất Zone9, Hà Nội thiệt thòi vô cùng, thưa anh.
Zone9 vừa bị hỏa hoạn, nhưng điều đó không có nghĩa là cứ thế dẹp bỏ, điều dó không có nghĩa lại thôi thúc một dự án nhà cao cấp, không có gì cao cấp hơn nếu biết cách, có cơ chế, có phương pháp giữ hồn giữ vía cho một địa chỉ đang dâng ngập nhiều kỷ niệm của Hà Nội, đang là nơi thu hút hàng vạn các bạn trẻ trong 1 tuần và hàng ngàn khách du lịch nước ngoài trong một ngày, với một không gian văn hóa đẹp, đẹp vì cũ, vì tàn tích, đẹp vì hiếm, đẹp vì hồi ức, một không gian lịch lãm, văn minh, nơi mà ở đó giới trẻ Hà Nội và cả nước có thêm một địa chỉ Hà Nội thu nhỏ, một Hà Nội thẳm sâu, một Hà Nội ngập tràn kỷ niệm, một Hà Nội tài hoa, một Hà Nội của những người Hà Nội.
Đầu tiên là mời anh tới caphe, xem tranh, thưởng lãm không gian nghệ thuật với các bạn trẻ.
Rồi với tâm thế một trí thức, tâm thế một người yêu Hà Nội, tâm thế một Phó Thủ tướng, tôi tin, không khó để anh có những ý kiến rạch ròi, không khó để có được sự ủng hộ của anh giữ lại Zone9, không chỉ là vài năm mà là giữ mãi, vì với không gian Zone9, càng giữ càng giá trị.
Zonne9 và giới trẻ Hà Thành mong anh tới-anh Vũ Đức Đam, mong chủ tịch Hà Nội Nguyễn Thế Thảo tới, mong Bí thư Hà Nội Phạm Quang Nghị tới.
Thị trưởng thành phố Beclin đã tới đây và vô cùng ấn tượng khi được tham dự ngày " Beclin sống giữa lòng Hà Nội".
Vì Hà Nội thôi thưa anh, vì lớp trẻ của chúng ta thôi thưa anh, hãy giữ lấy Zonne 9.
Hình ảnh
nguồn:http://cuvinhkhoailang.blogspot.com/2013/12/zone-9-can-anh-cuu-thua-anh-vu-uc-am.html
======================================================================

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chú ý: Điền vào “nhận xét” ở cuối bài để xả stress
Sẽ xóa những comment không phù hợp
Thinhoi001