Nguyễn Khoa Điềm
NQL: Bác Nguyễn Khoa Điềm vừa gửi cho Quê Choa bài thơ mới, viết trong tháng tư này. Cảm ơn bác rất nhiều.
Những ai đã đọc trường ca Mặt đường khát vọng của Nguyễn Khoa Điềm sẽ hiểu Con đường trước mặt hôm nay cũng chính là Mặt đường khát vọng năm xưa nhưng ở một tâm thế khác, tậm thế của một người cộng sản sau nửa thế kỉ chiêm nghiệm về con đường mình đã chọn: Trăm năm rồi ta đếm bước sông Hương/ Vẫn soi thấy niềm đau và nổi giận
Chúng ta phải thay đổi tất cả
Kể cả từng chiếc cúc áo
Miễn là Tổ quốc phải thật sự độc lập
Nhân dân được tự do
Con em ta lớn lên
Làm người vinh dự
Tôi không tin
Trước khi bảo vệ chủ quyền ta phải bảo vệ chính ta
Trước khi ban bố dân chủ tự do ta phải dựng pháo đài
Mà chính là phải bảo vệ người ngư dân đơn thân trên biển
Bảo vệ từng đồng tiền trong ngân khố
Bảo vệ từng ngọn núi không bị chặt phá, mồ côi
Bảo vệ từng ngôi mộ tổ tiên
Bảo vệ từng người dân cày đang khát đất
Trước khi bảo vệ mình ta phải làm tất cả
Cho Tổ quốc, nhân dân
Như người cộng sản năm 30
Bị đày lên rừng, bị đưa ra bể
Chúng ta vẫn sinh sôi, tồn tại
Tôi không tin cộng sản là mớ lý thuyết
Mỗi người phải thuộc
Mà tôi tin điều tốt chúng ta làm được
Tôi tin điều tốt trong mỗi người
Được nhìn nhận
Không kể ai
Có thể làm một điều gì cho dân, cho nước
Tôi chán ghét
Những vàng bạc chúng ta cấp phát cho mọi người
Kể cả đức tin và kim chỉ
Không hề làm nên sức mạnh
Niềm hy vọng,
Luôn luôn là niềm hy vọng
Phải thay đổi
Cho dù cái chết rình rập chúng ta
Nhân dân muôn đời làm ra lịch sử
Và chúng ta, người cộng sản
4.2013
nguồn:http://quechoa.vn/2013/04/29/con-duong-truoc-mat/
======================================================================
Chú ý: Nhấn vào “nhận xét” ở cuối bài để xả stress
Sẽ xóa những comment nói tục
Thinhoi001
NQL: Bác Nguyễn Khoa Điềm vừa gửi cho Quê Choa bài thơ mới, viết trong tháng tư này. Cảm ơn bác rất nhiều.
Những ai đã đọc trường ca Mặt đường khát vọng của Nguyễn Khoa Điềm sẽ hiểu Con đường trước mặt hôm nay cũng chính là Mặt đường khát vọng năm xưa nhưng ở một tâm thế khác, tậm thế của một người cộng sản sau nửa thế kỉ chiêm nghiệm về con đường mình đã chọn: Trăm năm rồi ta đếm bước sông Hương/ Vẫn soi thấy niềm đau và nổi giận
Chúng ta phải thay đổi tất cả
Kể cả từng chiếc cúc áo
Miễn là Tổ quốc phải thật sự độc lập
Nhân dân được tự do
Con em ta lớn lên
Làm người vinh dự
Tôi không tin
Trước khi bảo vệ chủ quyền ta phải bảo vệ chính ta
Trước khi ban bố dân chủ tự do ta phải dựng pháo đài
Mà chính là phải bảo vệ người ngư dân đơn thân trên biển
Bảo vệ từng đồng tiền trong ngân khố
Bảo vệ từng ngọn núi không bị chặt phá, mồ côi
Bảo vệ từng ngôi mộ tổ tiên
Bảo vệ từng người dân cày đang khát đất
Trước khi bảo vệ mình ta phải làm tất cả
Cho Tổ quốc, nhân dân
Như người cộng sản năm 30
Bị đày lên rừng, bị đưa ra bể
Chúng ta vẫn sinh sôi, tồn tại
Tôi không tin cộng sản là mớ lý thuyết
Mỗi người phải thuộc
Mà tôi tin điều tốt chúng ta làm được
Tôi tin điều tốt trong mỗi người
Được nhìn nhận
Không kể ai
Có thể làm một điều gì cho dân, cho nước
Tôi chán ghét
Những vàng bạc chúng ta cấp phát cho mọi người
Kể cả đức tin và kim chỉ
Không hề làm nên sức mạnh
Niềm hy vọng,
Luôn luôn là niềm hy vọng
Phải thay đổi
Cho dù cái chết rình rập chúng ta
Nhân dân muôn đời làm ra lịch sử
Và chúng ta, người cộng sản
4.2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Chú ý: Điền vào “nhận xét” ở cuối bài để xả stress
Sẽ xóa những comment không phù hợp
Thinhoi001