Thứ Ba, 15 tháng 5, 2012

HAPPY MOTHER' S DAY


Có người đàn bà yêu thương tôi và tin tưởng nơi tôi nhất trên đời này; người ấy có thể vì tôi hy sinh cả tính mạng _ ĐÓ LÀ MẸ TÔI.
Có một người bạn trung thành nhất với tôi trên đời này; người ấy có thể vì tôi mà từ bỏ hết của cải, mọi ân sủng quý giá nhất _ ĐÓ LÀ MẸ TÔI. 
Nếu có ai bảo tôi rằng ở một nơi nào đó có một người xem con mình vừa là mục đích đầu tiên, vừa là mục đích cuối cùng của đời mình thì tôi tin chắc rằng người đó không ai khác hơn là MẸ TÔI.
Đời người MẸ không bao giờ thôi lo nghĩ, vẫn chưa thôi căng mình trước cuộc đời, vẫn chưa thôi diễn vai chính trong gian nan và vai
phụ trong hạnh phúc.



HAPPY MOTHER' S DAY
Gif trouvé sur le net

Gif trouvé sur le net

n1099867668_30179714_7078.jpg


Hoa hồng tặng Mẹ
Anh dừng lại tiệm bán hoa để gửi hoa tặng mẹ qua đường bưu điện. Mẹ anh sống cách chỗ anh khoảng 300km. Khi bước ra khỏi xe, anh thấy một bé gái đang đứng khóc bên vỉa hè. Anh đến và hỏi nó sao lại khóc.
- Cháu muốn mua một hoa hồng để tặng mẹ cháu - nó nức nở - nhưng cháu chỉ có 75 xu trong khi giá một hoa hồng đến 2 đôla.
Anh mỉm cười và nói với nó:
- Đến đây, chú sẽ mua cho cháu.
Anh liền mua hoa cho cô bé và đặt một bó hồng để gửi cho mẹ anh. Xong xuôi, anh hỏi cô bé có cần đi nhờ xe về nhà không. Nó vui mừng nhìn anh và trả lời:
- Dạ, chú cho cháu đi nhờ đến nhà mẹ cháu.
Rồi nó chỉ đường cho anh đến một nghĩa trang, nơi có một phần mộ vừa mới đắp. Nó chỉ ngôi mộ và nói:
- Đây là nhà của mẹ cháu.
Nói xong, nó ân cần đặt nhánh hoa hồng lên mộ.
Tức thì, anh quay lại tiệm bán hoa, hủy bỏ dịch vụ gửi hoa vừa rồi và mua một bó hồng thật đẹp. Suốt đêm đó, anh đã lái một mạch 300km về nhà mẹ anh để trao tận tay bà bó hoa.

 



http://anmyquetoi.files.wordpress.com/2012/01/pa130636.jpg


http://tuetinhduongphaplam.org/public/image/1_1311669282.jpg


http://files.myopera.com/mietvuon/blog/Me-gia.jpg

http://www.thientam.vn/images/all/32131_389415676171_325677661171_4198844_2446336_n.jpg 


CON ĐỂ DÀNH PHÒNG KHI ĐAU ỐM
Câu chuyện về một bà mẹ già ở Miền Tây, vùng đồng bằng Sông Cửu Long. Chồng mất sớm, bà ở vậy nuôi con được 25 năm. Lúc đứa con gái lớn khôn thành danh ở Mỹ, tháng nào cũng gửi về cho bà một lá thư và 200$ tiêu xài.
Hết xuân này đến xuân kia, cô con gái luôn viện cớ này cớ nọ, không chịu về thăm người mẹ thương yêu. Khi người mẹ mất, cô về làm đáng tang rất to nhưng tuyệt nhiên cô không rơi một giọt nước mắt.
Đến khi mở chiếc rương mà bà cụ luôn để ở đầu giường, bỗng cô òa lên khóc nức nở, ôm lấy quan tài mẹ mình hét lên như điên dại: "Mẹ...Mẹ ơi..."
Mọi người vây nhau xem trong chiếc rương có gì. À, thì ra là những tờ đô-la mới toanh còn buộc dây. Và còn một mảnh giấy đã úa vàng, viết nguệch ngoạc được dán dính lại với tấm hình cô con gái lúc mới lọt lòng:
"Tiền nhiều quá, mẹ xài không hết con à. Mẹ nhớ con lắm, mỗi khi nghe tiếng xe ông-đa (honda) là mẹ chạy ra. Lần nào cũng không phải là con hết. Số tiền này mẹ để lại cho con, CON ĐỂ DÀNH PHÒNG KHI ĐAU ỐM nghe con."
Cô con gái đã có tất cả những gì một người phụ nữ có thể có: tiền, danh vọng, địa vị, chồng thành đạt, con ngoan. Nhưng cô đã mất một điều vô cùng thiêng liêng: MẸ!

http://user5.nofeehost.com/4ruma/5.jpg

http://i28.tinypic.com/2mnnksm.jpg
(Trileo mail)

1 nhận xét:

  1. Chúc mừng những bà Mẹ và những ai còn Mẹ

    TH

    Trả lờiXóa

Chú ý: Điền vào “nhận xét” ở cuối bài để xả stress
Sẽ xóa những comment không phù hợp
Thinhoi001